Thứ Ba, 12 tháng 1, 2016

Lu Hà Tặng Mai Hoài Thu Chùm 11





Nàng Thơ Lại Về

Nhớ em anh lại làm thơ
Vẩn vơ sớm tối làm sao bây giờ?
Suối mơ anh đã cạn nhiều
Hoang vu cỏ dại hồn thơ não nùng

Tâm hồn anh ở cung trăng
Hằng Nga đóng cưả canh trường ủ ê
Lang thang khắp cả phương trời
Nàng thơ như muốn lánh người tình xa
Còn em trốn chạy nơi nao?
Để anh vò võ âu sầu nhớ mong
Sao em chẳng viết đôi dòng
Rằng em vẫn nhớ vẫn thương anh nhiều
Hai người đôi bến tương tư
Bên bồi bên lở la đà chảy xuôi
Mưa rơi tầm tã mấy hồi
Phù du mấy kiếp luân hồi mấy chương?
Dở hay trong cõi vô thường
Ái ân mấy thuở mặn nồng mấy canh
Tư duy bạc mái đầu xanh
Trùng dương xa cách tâm tình quẩn quanh
Không gian truyền tải tâm linh
Hữu duyên giao cảm bóng hình cuả nhau
Hãy cho cộng hưởng giao thoa
Trái tim rung động nàng thơ lại về...!

10.11.2011 Lu Hà




Não Nề Năm Canh
cảm tác thơ Mai hoài Thu: Mười Mấy Năm Rồi

Chập chờn bến nước quê hương
Bóng gương lạnh lẽo vấn vương con đò
Chông chênh cầu khỉ bên bờ
Bóng cô thiếu nữ hồn thơ nhú đào...

Gốc đa giếng nước ngọt ngào
Quện sầu khói bếp xôn xao bướm vàng
Áo dài tha thướt lỡ làng
Phải chăng mười bốn năm nàng bơ vơ?

Dù cho xa cách thân sơ
Hương thu thoang thoảng dạt dào tình quê
Đoạn trường dặm nẻo sơn khê
Nhớ thương! thương quá! não nề năm canh!

Tháng năm dầu dãi đầu xanh
Hồn thu biêng biếc bến tình tương tư
Lừ đừ cá lội dưới cầu
Nôn nao một thuở nương dâu rì rào...!

6.2.2012 Lu Hà




Nên Mới Lắm Lời

Nhớ ai tôi mới lắm lời
Thư qua thơ lại mãi hoài người ơi!
Đêm đông mộng tưởng xa vời
Côn trùng rên rỉ ngậm ngùi thở than
Thông reo liễu rủ gió ngàn
Hằng Nga dấu mặt cung đàn ái ân
Sinh ra ở chốn nhân gian
Thuyền tình bể ái trầm luân sông hồ
Lênh đênh phận gái má đào
Hồng nhan bạc mệnh u sầu chiều thu
Giờ này nàng ở nơi nao
Để tôi sớm tối ra vào ngóng trông
Vần thơ dang dở vấn vương
Hồn theo mây gió bi thương não nùng
Bao giờ tôi sẽ gặp nàng
Thơ thêm lai láng canh trường lao xao
Tiên Nga bồng đảo nôn nao
Sương mờ khói toả biết đâu mà tìm
Dương trần mưa đọng trái tim
Thiên thu gửi lại nỗi niềm đầy vơi
Xót xa nâng chén rượu mùi
Giao thưà vương lụy sụt sùi nguồn cơn!

 31.12.2010 Lu Hà



Nếu Có Anh...
cảm tác từ thơ Mai hoài Thu và Nguyễn thư Sinh: Nếu Có Em...

Biển sẽ hát chiều nay nếu có
Diệu valse chan chưá tình xanh
Hoàng hôn nhuộm tím bức tranh
Tango cuồng loạn có anh bên bờ...?

Em tha thướt nghẹn ngào gió hạ
Môi kề môi thơn đoá trà mi
Dạt dào sóng biển tình si
Hải âu cánh trắng thầm thì hàng thông

Ôi! lả lướt chiều buông tóc rũ
Bướm ong vờn cổ độ muà trăng
Diù nhau những bước nhẹ nhàng
Đê mê ân ái nhạc vàng thoảng bay

Cũng là bởi chiều nay sẽ khác
Giải cát vàng có bước chân anh
Mênh mông nhịp thở trời xanh
Sóng đâu hờ hững bên gành đá trơ...?

Đời thứ lữ đâu là xa lạ
Thời gian trôi nghiệt ngã làm chi?
Tình yêu nồng mặn cuồng si
Cúi đầu nuối tiếc dậy thì tuổi xuân...

Sương không phủ bồn chồn sóng dậy
Nghe tiếng lòng đâu thấy màu tang
Hết rồi mây chẳng lang thang
Chao ôi! lã chã đôi hàng lệ rơi...!

8.2.2012 Lu Hà



Nếu Mai Tôi Chết
chuyển thể từ thơ Mai Hoài Thu: Nếu Một Mai...

Mai tôi chết anh còn đưa tiễn ?
Giọt sương rơi thơ thẩn bên đời
Cỏ cây rầu rĩ hoa rơi
Dải tang nấm mộ khóc người trầm luân

Tấm khăn liệm gói thân giá lạnh
Trái tim băng cô quạnh buồn trôi
Thì thào xào xạc bên tai
Xót cho lữ khách xứ người bơ vơ

Trong huyệt mộ hố sâu thăm thẳm
Một thời xa ảm đạm trần ai
Ngậm ngùi tê tái bờ môi
Tình thù duyên thế mệnh trời đắng cay

Thế là hết một đời thương nhớ
Còn gì đâu sương gió mưa rơi
Lời nguyền kết tóc xa xôi
Xe hoa áo cưới lỡ rồi anh ơi!

Chỉ xin lại một lời khẩn nguyện
Bên bàn thờ khói quyện mùi hương
Hồn về chớ lạnh tàn nhang
Bơ vơ lạc lõng mộ hoang cỏ tàn

Bốn mươi chín ngày còn thảng thốt
Đi về đâu thống thiết anh ơi
Tiễn đưa bên chiếc quan tài
Hồn đi tìm lại những nơi hẹn hò…

Cõi trần thế bao la thảm hoạ
Dòng sông thương nhung nhớ phù sa
Nương dâu bãi bể phồn hoa
Bỗng đâu gió chướng nhạt nhoà hoàng hôn

Anh có khóc nỗi buồn trống trải
Hay mủi lòng tê tái đám tang
Dư thưà một gịọt lệ vương
Tiếc người bạc mệnh má hồng truân chiên

Than thở mãi hoàng hôn bóng tối
Gió vi vu rên rỉ côn trùng
Lập loè trên đám cỏ hoang
Lân tinh đom đóm lạc đường phù du

Hãy nín đi quên vào dĩ vãng
Một thời qua lãng đãng sầu bi
Tuyền đài mang trái tim côi
Sắt son hỏi lại cõi người trần ai

Một lần nưã để tôi thất vọng
Bao yêu thương vương vấn trên đời
Chết đi còn lại những gì
Đoạn trường an nghỉ u hoài ngàn thu.

27.2.2010 Lu Hà



Ngậm Sầu Tương Tư
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Chiều Cuối Năm

Cuối năm hồn lạc bến mơ
Mà sao rưng rức ngẩn ngơ giưã dòng
Hoàng hôn thung lũng muà đông
Chân trời góc biển hư không phiêu bồng...

Sòng đời vô định mênh mông
Ra khơi mất hướng quê hương xa vời
Thuyền em đã nhổ neo rồi
Lênh đênh bốn biển xa xôi ngàn trùng

Cuộc đời viễn xứ bão bùng
Bốn muà mưa gió não nùng bốn phương
Oằn mình bám mảnh tang thương
Chiếc phao gỗ mục theo dòng sông trôi...

Phải chăng tiền kiếp luân hồi
Vì em vướng nợ với người đời xưa?
Hồng nhan bạc mệnh đẩy đưa
Nơi miền đất hưá ngậm sầu tương tư...!

29.12.2011 Lu Hà



Ngán Cảnh Hoàng Hôn
hoạ thơ Mai Hoài Thu " Vịnh Hạ Long"

Vịnh Hạ Long ơi! Chớ vẽ vời
Để cho dân Việt lệ chơi vơi
Ba Tàu chuột thối thèm non nước
Một lưỡi bò hôi liếm đất trời
Lác đác xôn xao thuyền cập bến
Trập trùng đưa đẩy gió ngàn khơi
Xin ăn mấy trẻ đời lam lũ
Ngán cảnh hoàng hôn du khách trôi...!

30.9.2011 Lu Hà




Ngàn Thu Còn Nhớ
vịnh theo ảnh tặng Mai Hoài Thu

Hoài Thu bụ bẫm lên rồi
Bõ ngày héo hắt nụ cười dở dang
Chiều tà sắc sắc không không
Lối mòn cưả Phật mênh mông xa vời
Thuyền tình bể ái chơi vơi
Lênh đênh sóng nước biển khơi mịt mù
Vàng bay lá rụng muà thu
Thuyền quyên yểu điệu trái sầu nôn nao
Hồng nhan bạc mệnh ba đào
Ngàn thu còn nhớ dạt dào hồn thơ
Yến oanh dìu dặt xôn xao
Văn nhân thi bá ngẩn ngơ sớm chiều
Cớ sao cỏ uá tiêu điều
Váy đen tóc xoã mĩ miều Hoài Thu
Hoàng hôn ảo não tương tư
Thương người thiếu phụ bơ vơ má hồng
Tháng năm bươn bả dặm trường
Lo toan trách nhiệm chất trồng đôi vai
Mảnh mai tơ liễu hao gày
Nỗi niềm tâm sự tháng ngày anh ơi!
Đôi dòng để lại cho đời
Điã dầu giọt nến gửi người thiền môn!

1.10.2011 Lu Hà




Ngọn Đèn Le Lói

Bâng khuâng lạnh lẽo canh trường
Ngọn đèn le lói trong lòng sáng soi
Dẫn đường chỉ lối anh đi
Mênh mông dặm thẳm xa xôi nghìn trùng
Tâm hồn Việt quốc tha hương
Tìm người em gái bốn phương góc trời
Thấp cao đã có Tử Kỳ
Bá Nha gảy khúc trần ai u sầu
Bọt bèo bao kiếp phù du
Hữu duyên tương ngộ hoa đào gió Đông
Thương chàng Thôi Hiệu vấn vương
Cưả then cài đóng đoạn trường một chương
Ái tình như đoá thiên hương
Trời xanh sao tỏ bốn phương não nùng
Tương tư mong nhớ vô cùng
Như người viễn khách hành hương thiên đàng!

16.12.2010 Lu Hà




Người Tình Trong Mộng

Đêm qua anh ngủ với em
Thật trong giấc mộng êm đềm thiết tha
Vòng tay ôm chặt xuýt xoa
Làn da mát rượi đầm đià hạt sương
Mân mê nhè nhẹ sống lưng
Đào non hai trái lâng lâng dạt dào
Xoay ngang xoay ngưả xoay vào
Quặp đùi xiết chặt la đà chân mây
Ngoài kia tầm tã rã rời
Thiên lôi cũng mặc mưa trôi ngân hà
Lắng nghe hơi thở ngọt ngào
Dập dìu lên xuống nhạt nhoà toàn thân
Vi vu gió thổi như đàn
Không gian chững lại nồng nàn đắm say
Thiên thần cũng thấy bồi hồi
Thương người trần tục si mê ái tình
Bài thơ kể lại chân thành
Đêm qua là giấc mộng lành cuả anh!

2.1.2010 Lu Hà



Nguyệt Lão Se Tơ

Đêm nay tôi hẹn gặp nàng
Nàng là Tiên nữ rõ ràng trong mơ
Nàng về đêm trước giao thưà
Từ nay liên tiếp sẽ thưà ba hôm...
Mấy phen dan díu âm thầm
Dạt dào thắm thiết nồng nàn trào dâng
Tình như Chức Nữ Ngưu Lang
Quanh năm rên rỉ bên dòng sông Ngân
Tôi sinh ở cõi trần gian
Nàng nơi Cung Quảng là con nhà giời
Tuy rằng khác giống khác loài
Tình thơ lã chã u hoài thiên thu
Thương tôi nàng trái ý cha
Làm giời nổi giận gió mưa não nùng
Chép thơ tôi thả xuôi dòng
Sông Hà lai láng nỗi lòng cuả tôi
Bút nào tả hết nên lời
Ông Tơ bà Nguyệt ngậm ngùi xót xa
Kim Đồng Ngọc Nữ thiết tha
Dấu cha mở cánh cưả hoa thiên đình
Đêm nay nàng xuống tự tình
Còn bao đêm nưã cao xanh trập trùng
Cung đàn thảm thiết vô cùng
Thiên đình cưả đóng mặc lòng tôi đau!
Bao giờ ô thước bắc cầu
Thiên đình hạ giới sông Hà liền nhau?
Tìm nhau phỉ nguyện ước mơ
Tôi là chú rể nàng là cô dâu?
Bao giờ Nguyệt Lão se tơ
Nam Tào Bắc Đẩu chứng cho nỗi niềm!

3.1.2011 Lu Hà



Nhân Tình Thế Thái Là Chi
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Giấc Mơ Tàn

Lắng nghe thánh thót sầu rơi
Tan trên phiến đá tả tơi mặt đường
Hoàng hôn phủ kín lá sương
Mịt mờ số kiếp long đong tháng ngày...

Đốt nhang làn khói cay cay
Đời còn chi nưã cuồng say mộng tàn
Hồn trinh tim héo vỡ tan
Rưng rưng ngấn lệ muôn vàn khổ đau...

Buồn dâng như một biển sầu
Trời trăng thương nhớ mái đầu bờ vai
Xung quanh chẳng thấy bóng ai
Côn trùng rên rỉ tuyền đài xa xăm...

Đêm về ma quỷ gằm gằm
Ôm nhau lường gạt nhẫn tâm nhục hình
Phều phào hai chữ ái tình
Đua chen giành giật nhục vinh vì tiền...

Gì đâu một lũ đảo điên
Gây bao hận sự ưu phiền thị phi
Rượu nồng chén đắng nhâm nhi
Nhân tình thế thái là chi hỡi người....?

4.2.2012 Lu Hà



Nhị Thu Song Kiều
cảm tác theo ảnh chụp và lời hỏi thăm trên mạng

Có lời xin chúc cả hai
Nhị Thu cúc nở phượng rơi mất rồi
Tôi thì vẫn cả hai nơi
Quán thơ vẫn thế bồi hồi ngẩn ngơ
Sài Môn tửu quán say xưa
Văn thơ Lạc Việt sớm trưa đi về
Mặc cho công việc bộn bề
Hồn thơ chẳng nỡ não nề trần ai
Chuyển sang tranh đấu cho đời
Hồn thiêng sông núi giống nòi tổ tiên
Thơ tôi Thu cứ tự nhiên
Đăng đàn thưởng lãm phỉ nguyền Thu ơi!
 Đông về hiu hắt tả tơi
Vàng thu mấy lá mưa rơi trước nhà
Nôn nao tóc đã bạc màu
Còn Thu sức khoẻ bây giờ ra sao?
Học hành chí thú gian lao
Chúc Thu đạt được điểm cao nhất trường
Thói nhà nết đất phỉ phong
Con nhà gia giáo má hồng phôi phai
Thu ơi! Tháng rộng ngày dài
Dang tay rộng mở tương lai huy hoàng
Xứng danh cháu Lạc Hồng
Ở nơi đất khách trùng dương biển hồ
Gửi lời thăm hỏi thiết tha
Thông tin mạng lưới tưởng xa hoá gần!

1.10.2011 Lu Hà



Nhớ Ai

Nhớ ai sao nhớ vô cùng
Mà sao ai cứ dửng dưng lá vàng
Lừ đừ có lội nước trong
Bên bờ hồ vắng má hồng ngẩn ngơ
Quan san gió bụi sơn hà
Lưả lòng vẫy gọi nắng mưa vẫy vùng
Đường xa dặm thẳm trùng dương
Lênh đênh sóng vỗ đoạn trường thâu canh
Tương tư ngẫu ruột trời xanh
Đầm đià lá liễu tâm tình vì ai?
Giọt sương vũ trụ bồi hồi
Không gian tĩnh lặng ngậm ngùi xót xa
Thuyền quyền hội ngộ anh hào
Thanh mai trúc mã bến đò trần gian
Bơ vơ muôn cõi thế nhân
Thu qua đông lại thấm buồn xa xôi?
Phải chăng sai xót điều gì?
Cung đàn lạc điệu biển khơi trập trùng!...

24.12.2010 Lu Hà




Nhớ Ai, Ai Biết Thì Sao?

Nhớ ai, ai biết thì sao?
Loay hoay sáng tối vẩn vơ cá vàng
Tâm hồn như ở cung trăng
Mây hồng lãng đãng lỡ làng chiều thu...
Sinh ra trong cõi ta bà
Gặp ai tri kỷ đậm đà tình xuân
Lang thang kià đám mây tần
Hoàng hôn lơi lả nồng nàn bấy nhiêu
Cuộc đời như một giấc mơ
Năm canh thổn thức rượu đào chưá chan
Sáng ra tỉnh mộng tuôn tràn
Hàng hiên thánh thót muôn vàn xót xa
Nhớ ai, rồi sẽ làm sao?
Tình là mây gió đời là chiêm bao...
Còn chăng là những bài thơ...
Tro tàn mấy lớp lửng lơ u hoài
Biển dâu bao lớp sóng dồi
Tang điền than thở ngậm ngùi mãi sao?

30.12.2010 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét