Tình Riêng Mịt Mù
Nghe vang vọng một thời da diết
Sài Gòn Ơi! Thảm thiết tên người
Thơ ngâm kỷ niệm xa xôi
Chiều thu nắng nhạt chơi vơi biển sầu...
Đời thứ lữ dãi dầu phiêu bạt
Ong bướm buồn bát ngát trời mơ
Bần thần xơ xác bơ vơ
Lòng đau như cắt đôi bờ tử sinh...
Đêm bừng tỉnh giật mình sám hối
Ngày và đêm trăn trối như nhau
Không gian tràn ngập âm u
Vành tang nấm mộ vi vu gió luà...
Mưa rả rích đầu bù tóc rối
Căn phòng hoang chôn cõi cô liêu
Men cay rượu đắng nhớ nhiều
Nỗi niềm tâm sự tiêu điều canh thâu...
Cảnh đông tàn xuân thiều tình tự
Hồn chập chờn chan chưá thâm sâu
Say xưa như thuở ban đầu
Sông Hương núi Ngự chân chầu nỉ non...
Muà phượng vĩ sóng cồn biển gọi
Tiếng ve sầu đắm đuối rừng thiêng
Hồn điên lồng lộn ngả nghiêng
Có ai đến gỡ tình riêng mịt mù...!
cảm tác khi đọc thơ Mai Hoài Thu: Hồn Điên
17.11.2012 Lu Hà
Tóc Mây Kỳ Ngộ
Hoàng hôn nhè nhẹ sương bay
Thơm mùi hoa bưởi mà say đắm lòng
Tóc mây xao xuyến tơ hồng
Thướt tha yểu điệu liễu buông dáng chiều
Thoắt đâu có một tiểu kiều
Nồng nàn hương gió mĩ miều thanh tân
Mắt huyền ngây ngất chứa chan
Trăng non sướt mướt trần gian giọt tình
Sương pha bóng nguyệt cô mình
Trúc mai lả lướt bên đình đợi ai
Vi vu gió thổi u hoài
Ru hồn trinh nữ canh dài mưa thâu
Lời thề khỏa lấp chân cầu
Bọt bèo trôi nổi tìm đâu bây giờ
Ngổn ngang trăm mối tơ vò
Hồn thu bảng lảng bướm đào xôn xao
Nhân duyên lỡ mộng qua đò
Tương tư dòng nước nghẹn ngào châu sa
Kiếp hồng nhan cõi ta bà
Cái điều bạc mệnh hồn ma tủi sầu!
28.6.2013 Lu Hà
U Hoài Thiên Thu
Gió hiu hắt ngọn đèn le lói
Em về đây đắm đuối sương mờ
Con đường dĩ vãng đợi chờ
Có nghe hơi thở dạt dào xa xôi…
Tìm dấu vết bồi hồi thương nhớ
Bụi vô tư chăng chớ tình đời
Khói lam biền biệt xa vời
Thăm miền quá khứ chơi vơi não nùng…
Đầy tâm sự quê hương một thuở
Dòng sông xưa chan chứa niềm riêng
Điệu buồn ca khúc thiêng liêng
Hoang vu trống vắng xóm giềng lặng thinh…
Hồn cay đắng chênh vênh ngây ngất
Chợt ngậm ngùi da diết đời em
Tuổi nào khôn lớn nhiều thêm
Gìa đi không nổi bên thềm trăng thương…
Mùi hoa sữa vấn vương xuân đó
Nắng hạ về lựu đỏ phượng rơi
Thu sầu lãng đãng mây trôi
Đông tàn đưa tiễn chân người ra đi…
Em nuối tiếc một thời hoa thắm
Chậm niềm vui thê thảm xuân thì
Rong rêu bèo bọt mong gì
Hương say áo trắng thầm thì bướm ong…
Buồn thổn thức long đong lận đận
Cỏ dỗi hờn tủi hận tương lai
Ăn năn lạc lối trần ai
Phũ phàng cảnh ngộ u hoài thiên thu…
cảm tác khi đọc thơ Hoài Vân ( Chiếc Lá Vàng): Em Về Nghe Qúa
Khứ
10.4.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét