Bồi Hồi Mãi Thôi
Đầu năm ngồi dậy bồi hồi
Bâng khuâng tư lự u hoài mãi
thôi
Ngẫm mình như áng mây trôi
Phù du bao lớp lệ rơi mấy lần
Cam lai khổ tận vô vàn
Mà sao tôi vẫn sắt son cõi
lòng
Tự do khí khái ngang tàng
Thuyền tình lận đận má hồng
xôn xao
Ngũ tuần chưa hẳn về già
Tướng công Uy Viễn khi xưa
thuở nào
Tám mươi tuổi hạc dồi dào
Bạc phơ mái tóc ngẩn ngơ
trái đào
Tương tư vương vấn bơ phờ
Thư em gưỉ tới nôn nao tấm
lòng
Chúc anh sức khoẻ tráng cường
An nhiên tự tại mây hồng vẩn
vơ
Đời tôi ngụp lặn chiêm bao
Tiên Nga bồng đảo la đà biển
khơi
Sáng ra tỉnh mộng than ôi!
Thương đàn kiến lưả ngậm
ngùi trần ai?
đầu xuân 2011 Lu Hà
Bỗng Ầm Pháo Vang
Sinh ra trong cõi phàm trần
Phải đâu kỳ quái siêu nhân dị
thường
Tâm linh cảm xúc khôn cùng
Khả năng giới hạn tha hương
xứ người
Cô đơn lạc lõng u hoài
Phong trần khổ lụy ngậm ngùi
xót xa
Tấm lòng tri ngộ thiết tha
Hoàng hôn xế bóng dật dờ gió
thu
Mà sao ai vẫn hững hờ
Dửng dưng cá lội lờ đờ ao
sâu
Trong thư kể lể biết bao
Nỗi đau xứ sở nỗi sầu giang
san
Mấy ai tri kỷ hồng nhan
Tâm tình chia sẻ thở than
muôn phần
Nưả đời cô quạnh héo dần
Mây hồng bảng lảng muà xuân
uá tàn
Âu Châu vắng bóng trăng ngàn
Xung quanh vắng vẻ không
gian nảy mầm?
Giao thưà sao thế âm thầm
Còn hơn tiếng nưã bỗng ầm
pháo vang?
31.12.2010 Lu Hà
Bồng Bềnh Nhớ Ai
Tuyết dày bao phủ giang sơn
Mây trời trắng đục ngút ngàn phong ba
Cột đèn xanh đỏ bơ vơ
Mênh mông dặm thẳm biết đâu mà tìm
Hoang vu cảnh vật êm đềm
Muà Đông xứ lạnh nỗi niềm chưá chan
Lòng còn vương vấn ái ân
Nhớ người trong mộng thả hồn thơ bay
Đêm qua rạo rực bồi hồi
Thiên nga bồng đảo men say tình người
Phất phơ tà áo ống tay
Nghê thường cung điệu thuở thời mai hoa
Chiều nay tựa cửa xót xa
Giáng sinh Thiên Chuá nghẹn ngào xa xưa
Thuyền quyên yểu điệu má đào
Noel chén rượu mặn mà thâu canh
Đêm khuya hồn lại tự tình
Non xanh nước biếc bồng bềnh nhớ ai?
24.12.2010 Lu Hà
Bồng Đào Xôn Xao
tặng Mai Hoài Thu nhân bài
thơ: Đời Chăn Vịt
Ơ kià vịt trắng phây phây
Thiên nga mộng tưởng hây hây
bến tình
Lúng la lúng liếng cô mình
Mang đôi kính trắng bồng bềnh
cùng ai?
Cảnh như gặp ở thiên thai
Động đào Từ Thức bến chài lưới
quăng
Đầy giành trứng xếp ngổn
ngang
Kĩu ca kĩu kịt oằn lưng gánh
về
Xem ra hạnh phúc tràn trề
Muà nào trái ấy dầm dề lều
tranh
Bià rừng sông suối thanh
thanh
Giọng ngâm cao vút khói
thành sương mây
Ngọt bùi vương vấn đắm say
Tào Khang ân nghiã vơi đầy nỉ
non
Chung thuyền một chuyến vàng
son
Khắc bia để dấu nguồn cơn mặn
nồng
Trái tim đỏ thắm máu hồng
Thu- Hà đôi lưá tang bồng là
đây
Trải qua bao nỗi đắng cay
Vần thơ tao ngộ tháng ngày
tiêu dao
Chư tiên cảm ngộ nghẹn ngào
Ngàn thu vằng vặc bồng đào
xôn xao
Lam kiều bến cũ nôn nao
Nàng Ban ả Tạ dạt dào Hoài
Thu...
Kià ai như bóng Vân Kiều
Chuyến đò ân nghiã mà ra
duyên nồng
Lâo bà giã thuốc huyền sương
Vân Anh một thuỏ Bùi Hàng thành tiên...
Lâo bà giã thuốc huyền sương
Vân Anh một thuỏ Bùi Hàng thành tiên...
Bài thơ dùng nhiều điển tích cổ cuả Tàu:
Nàng Ban, ả Tạ đều là những văn thư nữ kiệt.
Còn Bùi Hàng là một thư sinh
được hồn nàng Vân Kiều hiện lên làm thơ mai mối cho em gái là nàng Vân Anh .
13.1.2012 Lu Hà
Bóng Nước Soi Hình
Thơ như bóng nước soi hình
Cho ai trải tóc như mình thấy
nhau
Tâm hồn gửi với trăng sao
Dập dềnh sóng nước la đà trời
xanh
Bút hoa mượn nét tâm tình
Chân trời lữ khách bồng bềnh
men say
Phong tình cổ lụy mấy ai
Nỗi lòng khao khát u hoài sầu
đưa
Tháng ngày vò võ tiêu hao
Hoa tàn cỏ uá bạc màu trần
suy
Nhâm nhi chén rượu ngậm ngùi
Giáng sinh Thiên Chuá ba
ngôi giục về
Dặm trường muôn nẻo sơn khê
Cố hương ta đó biển khơi trập
trùng
Xa nhà bao nỗi vấn vương
Thương người thục nữ má hồng
phôi phai!
23.12.2010 Lu Hà
Bóng Xế Chiều Tàn
hoạ thơ Mai Hoài Thu: Bóng Xế
Thoang thoảng bên tai tiếng
vọng xưa
Hồn thu hiu hắt gió ngân
chuà
Dưới chân sóng vỗ buồn
thương nhớ
Giọt lệ rung sương trái chín
muà
Đất khách qua nhanh đời
chóng hết
Châu Âu lạnh lẽo tuổi tàn
nua
Thương đau chôn dấu thời
chinh chiến
Biền biệt quê hương ác mộng
thưà
5.5. 2009 Lu Hà
Bức Thư Xuân Dang Dở
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu:
Bài Thơ Tình Dang Dở
Hôm nay em viết bài thơ
Mây vần trăng khuyết ai ngờ
được đâu
Ở nơi viễn xứ giưã muà
Gió đông lạnh buốt cỏ rầu
héo hon...
Xuân về nức nở thêm buồn
Quờ tay gối mộng nguồn cơn tủi
sầu
Trong mơ anh hẹn bên cầu
Hương say mật ngọt đẫm câu
chân tình...
Bàng hoàng chợt tỉnh thương
mình
Vỡ tan từng mảnh ảo hình hư
vô
Toàn thân run rẩy mơ hồ
Màn đêm mực nhuộm mịt mờ
sương rơi...
Hồn đau cách biệt xa xôi
Quê người ảm đạm tả tơi độc
hành
Mỏi mòn đôi mắt nhớ anh
Chân không đứng vững trời
xanh u hoài...
Em bơi ngược lại dòng đời
Chân mây góc biển lạc nơi cuối
trời
Lẽ nào anh lại buông xuôi
Để em ngụp lặn chơi vơi vì
tình
Bài thơ em viết cho anh
Nưả đời vương vấn đầu xanh
uá tàn
Xôn xao thiên hạ mừng xuân
Mà sao em vẫn thở than canh
dài....?
16.1.2012 Lu Hà
Bức Tranh Não Nùng
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu:
Tiếng Lòng
Mấy ai đến thăm mồ chiều tối
Lòng quặn đau tê tái cỏ dầy
Xanh xao lên tấm bia gầy
Sương sa từng giọt tràn đầy
thiết tha...
Đời dâu bể làm sao kể xiết
Tôi lang thang thảm thiết xứ
người
Làm dâu dở mếu dở cười
Không đi bước nưã ai người
nuôi con?
Con thương mẹ mỏi mòn thức
giấc
Mẹ thương con từng bước đa
mang
Đêm đêm nhỏ lệ đôi hàng
Đốt thêm nén nưã kẻo nhang lụi
tàn...
Thôi đành vậy lê thân xứ lạ
Nưả phần hồn đày đoạ thê lương
Thương chồng tôi phải chịu
tang
Như con chim sáo dở dang lỡ
làng
Đời viễn xứ vấn vương bi thảm
Chén rượu nồng ảm đạm men
say
Người ta uống chén vơi đầy
Còn tôi uống chén đắng cay
nhạt mùi....
Vòng tục lụy sầu bi ai biết
Tình là chi sống chết vì
tình
Ngày tàn tháng tận thất kinh
Đèo thêm chữ nghiã cực hình
chua cay....
Chồng tôi ngủ giấc say muôn
thuở
Vầng trăng lên cổ độ sáng
soi
Mình em thức giấc anh ơi!
Sao anh không dậy mà ngồi
nhìn em?
Trời mưa tối nhá nhem bụi bặm
Mẹ con em lê tấm thân trần
Còn người còn cả thế gian
Còn con em phải ở gần với
con...
Con bé nhỏ tủi hờn thơ dại
Giọt sầu bi tê tái đến trường
Nỡ đâu em lại trên đường
Bát cơm manh áo tự còng đôi
chân....
Tình lận đận giận hờn sầu tủi
Giàn vở tuồng thế thái nhân
gian
Kêu sương tiếng quạ canh tàn
Giật mình tức giấc ưá tràn bờ
mi
Xứ sở lạ bốn bề sóng vỗ
Hồn tôi như lạc giưã đảo
hoang
Chân trời góc bể bàng hoàng
Đỏ au đôi mắt phũ phàng vầng
dương
Đêm hiu hắt trong tầng mây ảo
Mặc hồn tôi lạc giưã tiêu điều
Rừng sim tím ngắt cô liêu
Khẳng khiu cành lá xế chiều
rồi chăng...?
Sầu trăm mối ngổn ngang cơn
sóng
Chiếc thuyền nan chở nặng tơ
lòng
Hắt hiu leo lắt trong phòng
Ngọn đèn cô quạnh xót thương
cho tình
Ôm sầu hận phận mình manh
chiếu
Thuyền lênh đênh sóng vỗ biển khơi
Bát cơm manh áo tả tơi
Như cơn khát bạc hết thời đỏ
đen...
Tìm lối cũ đường mòn sỏi đá
Dấu chân quen lã chã đớn đau
Bới tìm kỷ niệm xa xưa
Sương khuya nhỏ giọt mái đầu
lo âu...
Người thiếu phụ u sầu ám ảnh
Tiếng đàn bầu ai gảy trong
đêm
Não nùng ảm đạm êm đềm
Chân giày chân đất nỗi niềm
sầu tư...
Trăng leo núi bơ phờ mệt nhọc
Tôi giật mình trở giấc sang
canh
Gió luà lay động bức mành
Vành tang nấm mộ bức tranh
não nùng...!!!
22.12.2011 Lu Hà
Buồn Tê Tái
hoạ thơ Mai Hoài Thu: Khóc Tủi
Than khóc làm chi trận đổi
dâu
Cánh chim phiêu bạt ở nơi
đâu?
Dặm trường tuấn mã đời lưu lạc
Bể thẳm kình như kiếp tủi sầu!
Tráng sĩ bôn ba trăm vạn nẻo
Thuyền quyên tức tưởi bước
sang cầu
Nỗi buồn tê tái tình ngang
trái
Thánh thót hạt sương phủ mái
đầu!
31.1.2012 Lu Hà
Buồn Thiếu Phụ
cảm tác thơ Mai hoài Thu:
Khóc Tủi
Phế hưng bao cuộc bể dâu
Đau thương tang tóc uá màu cỏ
cây
Trải bao năm tháng đắng cay
Canh khuya trằn trọc vơi đầy
nỉ non
Nằm nghe sầu gọi nguồn cơn
Bọt bèo trôi nổi sóng cồn biển
khơi
Cô đơn bạc bẽo chơi vơi
Thuyền em mất lái tả tơi
giưã dòng
Nghẹn ngào sợi chỉ tơ vương
Biếng khuây gương lược má hồng
phôi phai
Văn thơ rất mực chương đài
Con nhà gia giáo trần ai mấy
người
Dặm trường đất khách xa xôi
Bâng khuâng tư lự một đời
phong sương
Thương em anh để trong lòng
Nỗi buồn thiếu phụ đoạn trường
canh thâu...
1.2.2012 Lu Hà
Buồn Xa Xứ
hoạ thơ Mai hoài Thu
Thơ thẩn chiều nay lữ khách
sầu
Xa hương biền biệt nỗi
thương đau
Vì ai gây nỗi ra tang tóc
Tuỉ hận xót xa phải trắng đầu
Nhạn lạc bốn phương buồn viễn
xứ
Chim lồng năm ngả vết thương
sâu
Bao giờ nối được tình non nước
Huynh đệ hai miền lại với
nhau ?
5.5. 2009 Lu Hà
Cảm Xuân Muá Bút
cảm tác thơ Mai Hoài Thu:
Khai Bút Mừng Xuân
Gió xuân thổi nàng thơ nhập mộng
Trăm sắc hoa tơ tưởng tuổi hồng
Mình ta một chén rượu nồng
Mơ màng xác pháo nỗi lòng
tha hương...
Tình chia sẻ bốn phương
nhung nhớ
Khắp năm châu chan chưá một
nhà
Mứt sen nghi ngút hương trà
Bàn thờ tiên tổ đậm đà khói
nhang...
Muá cán bút mấy dòng thi phú
Cảm tác bằng tâm não bấy nay
Nhâm thìn rồng lượn mây bay
Toàn cầu hy vọng nắm tay kết
đoàn
Chúc đất nước ba miền hạnh
phúc
Cờ buá liềm tan tác tả tơi
Dân cày đòi ruộng khắp nơi
Độc tài tham nhũng chơi vơi
lộn nhào
Quyền dân chủ máu trào lệ đổ
Cùng đứng lên do dự mãi sao
Giang sơn lãnh hải cơ đồ
Ngàn năm còn mãi bến đò tình
chung
Tiếng xuân bước ngập ngừng e
thẹn
Má bồ quân lận đận sớm hôm
Xứ người tất tả ôm đồm
Học hành sinh kế đừng chồm
lên thơ
Phòng xuân mở ngẩn ngơ ngây
ngất
Cánh rồng bay tha thiết người
ơi!
Dập dìu thuyền cũng ra khơi
Căng buồm lộng gió cho đời nở
hoa...
Chắp tay khấn ngàn sao thiên
thể
Có nghe chăng một dải đào
nguyên
Xuân về bạch ngọc chư tiên
Hằng Nga lấp ló thuyền quyên
gợi tình...
Hà lữ khách lênh đênh bốn bể
Cũng tung tăng í ới Thu ơi!
Rượu vào thi ngấm ra lời
Thơ bay tới tận cổng trời
ngân nga
Lão Thái Thượng đang muà đan
luyện
Mải nghe thơ lẩn thẩn mà
quên
Thái Chân Ngọc Nữ thản nhiên
Phây phây nhảy muá nhớ duyên
hồng trần...
Tây Vương Mẫu bần thần thức
dậy
Để Ngọc Hoàng la lối om xòm
Luật thơ lâu đã đóng hòm
Loạn cho dương thế thằng còm
làm thơ...
Bộ kiểm duyệt đi đâu tất cả
Mấy ngày xuân sa đoạ ăn chơi
Lơ là lùng sục đánh hơi
Thơ không đóng thuế tới nơi
Thiên Đình...
24.1.2012 Lu Hà
Cảm Xúc Cuối Năm
cảm tác từ tấm hình Mai Hoài
Thu ở Sài Gòn 2005
Thu về thăm lại đầm sen
Lâng lâng gót ngọc như tiên
giáng trần
Áo đen xoả tóc mây ngàn
Thơ ngây trang trọng muôn
vàn thiết tha
Hồn em trắng muốt la ngà
Hương thơm ngào ngạt mặn mà
tình ca
Dưới cầu nước biếc ngân nga
Tỉ tê róc rách nghẹn ngào
Thu ơi!
Đi đâu biền biệt mãi hoài
Hôm nay trở lại bồi hồi nhụy
sen
Mảnh mai kiều diễm thiên
nhiên
Nỗi đau thổn thức ưu phiền
thế nhân
Xôn xao ong bướm xa gần
Thuyền quyên yểu điệu bần thần
ngẩn ngơ
Bâng khuâng năn nỉ vần thơ
Cuối năm mới nhú chậu đào trổ
bông...
26.12.2011 Lu Hà
Cảm Xúc Thần Tiên
Nhớ lại những lần anh vụng trộm
Gặp em trong cõi mộng chiêm bao
Tâm tình nhân thế là như vậy
Rồi lại ưu tư mối cảm sầu...
Em ơi! có kẻ ở trần gian
Thương mến ân tình chuyện ái ân
Để lại lòng em xao xuyến động
Bao nhiêu cảm xúc chốn thần tiên...
Thế có buồn không em gái ơi!
Phù du bèo bọt cõi luân hồi
Hợp tan, tan hợp trời muôn ngả
Văng vẳng thông reo tiếng gió cười...
Theo cánh nhạn bay được bấy nhiêu
Nỗi niềm tâm sự gửi cho nhau
Thương em anh biết làm sao nhỉ
Tư lự bâng khuâng bóng ác tà...
Những buổi hoàng hôn anh nhớ em
Thu qua đông đến tháng năm buồn
Xa quê vương vấn tuôn dòng lệ
Cảm xúc thần tiên hương gió thơm!
Trong nỗi cô đơn tìm đến nhau
Tâm linh trí tuệ ở trong đầu
Trái tim thổn thức hồn thơ gọi
Đêm tối mịt mùng hoang đảo xa!...
22.12.2010 Lu Hà
Cảnh Thu Buồn
hoạ thơ Mai hoài Thu: Khép Cổng
Hoa bướm đang say bức dậu
rào
Sụt sùi mưa gió uốn phi lao
Nhện tơ giăng lưới cầu ao lạnh
Chim chóc ngừng ca chẳng muốn
chào
Mái tóc ai xanh hồn viễn
khách
Thương đời thiếu nữ trái bồng
đào
Cỏ rầu lá rụng thu tàn lụi
Cá lội buồn sao lại trốn
vào...
27.11.2011 Lu Hà
Canh Trường Nỉ Non
Đêm Đông vò võ một mình
Nhớ nàng tiên nữ tuổi xanh má hồng
Xa xôi bồng đảo đại dương
Hoang vu cồn trắng mênh mông chim cò
Dập dìu trăng nước lao xao
Bồi hồi than thở ngóng chờ hồn tôi
Mong thư như cánh nhạn bay
Buộc chân chỉ đỏ chân trời nước mây
Trần gian bận bịu suốt ngày
Mưu sinh cuộc sống rã rời tháng năm
Thương người bằng cả trái tim
Hồn tôi ngây ngất từng đêm rủ về
Mấy phen quyết chí nguyện thề
Bao la biển rộng sơn khê dặm đường
Thuyền tình theo gió băng băng
Vu thần sơn đảo canh trường nỉ non!
21.12.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét