Hiu
Quạnh Tuổi Già
Phơ
phơ chòm râu bạc
Ông
lão ngắm trời mây
Hồ
Gươm buồn nức nở
Cơn
sóng lòng chua cay
Còn
chi thời tuổi mộng
Nàng
đã rời xa ta
Nơi
chân trời góc bể
Mưa
gió bến sa bà
Con
rùa già ngơ ngác
Thanh
kiếm bạc tìm đâu
Cả
một thời oanh liệt
Lã
chã hạt sương đầu
Lòng
sầu dâng nhung nhớ
Cảnh
tượng thật thê lương
Hoa
phượng rơi lả tả
Còn
ai nữa mà thương
Hàng
liễu xanh biêng biếc
Bao
kỷ niệm thương đau
Nước
hồ trong sủi bọt
Cá
bơi dưới chân cầu
Chiếc
xe đạp cọc cạnh
Lẻ
loi dựng ở bên
Han
rỉ theo năm tháng
Mang
nỗi buồn triền miên !
cảm
xúc từ thơ và ảnh của Liên Lưu: Nhớ Quê
4.4.2014
Lu Hà
Hoài
Mộng Thiên Thu
tặng
Liên Lưu
Hết
rồi lá thắm chiều thu
Cành
cao chim chóc hát ru lòng người
Liễu
hờn thả tóc buông trôi
Sóng
hồ biêng biếc cá bơi gọi đàn
Xót
xa quang cảnh nhân gian
Hương
gây mùi nhớ chứa chan đôi hàng
Sương
rơi lã chã bẽ bàng
Con
đường ghế đá lỡ làng bướm say
Hoa
rầu cỏ úa đắng cay
Hoàng
hôn nức nở bàn tay rã rời
Mắt
soi đáy giếng lạnh người
Liêu
xiêu bóng đổ nụ cười tuyết băng
Phất
phơ tà áo ngỡ ngàng
Con
đò bến vắng thuở nàng qua sông
Ve
sầu phượng vĩ phố phường
Cuối
mùa hạ nắng mây hồng về đâu
Rong
rêu phủ lấp chân cầu
Lá
thu rơi rụng mái đầu phong sương
Trăng
non chênh chếch đoạn đường
Thiên
thu hoài mộng đoạn trường ly tao.
cảm
tác khi đọc bài: Hoài Thu
10.7.2013
Lu Hà
Hoài
Mộng Thu Về
Thu
đi thu lại chi buồn
Thơm
mùi hoa sữa trào cơn tủi sầu
Sương
rơi ướt đẫm mái đầu
Nhớ
thương thương nhớ bên cầu mãi thôi…
Lá
thu rơi rụng về xuôi
Ngàn
sao nhấp nhánh chơi vơi mây trời
Long
lanh ánh mắt sáng ngời
Dáng
ai tất tả bồi hồi lòng em…
Ngẩn
ngơ trăng sáng êm đềm
Rối
bời tâm sự nỗi niềm tương tư
Thời
gian chầm chậm từ từ
Lầu
hoang cung Quảng trăng lu nửa vời…
Cầu
xin trở lại cuộc đời
Ngược
dòng quá khứ bên người em yêu
Gặp
nhau vào những buổi chiều
Hồ
Tây liễu rủ mĩ miều hoàng hôn
Xóa
tan băng gía cô đơn
Cho
em ấm lại nụ hôn ngọt ngào
Ôm
nhau ân ái dạt dào
Đắng
cay hiện thực ứa trào bờ mi…!
tặng
Liên Lưu nhân đọc bài: Hoài Thu…
22.4.2013
Lu Hà
Hoài
Vọng Xa Xôi
tặng
Liên Lưu
Con
sông hờ hững mây chiều
Sóng
còn hờn giận tình yêu một thời
Em
theo tiếng gọi phương trời
Để
ai buồn tủi đơn côi một mình...?
Nhớ
ngày bên cạnh góc đình
Đôi
chim rũ cánh trúc xinh uốn cành
Quay
lưng dấu bóng hình anh
Vì
sao đứt đoạn ta đành xa nhau...?
Lá
vàng rơi rụng chân cầu
Em
đi, đi mãi mái đầu phong sương
Trái
tim quằn quại yêu thương
Xót
xa cho kẻ tha hương một đời...
Lạc
đường lỡ bến mất rồi
Hôm
nay trở lại rã rời lòng em
Còn
đâu trăng sáng bên thềm
Hết
rồi thỏ thẻ êm đềm lá bay...
Cuộc
tình vương vấn đắm say
Anh
ơi! Biền biệt đắng cay rượu người
Hận
mình lã chã sương rơi
Sầu
bi em chịu suốt đời khổ đau...!
cảm
xúc khi đọc bài thơ: Hoài Niệm...!
25.1.2013
Lu Hà
Hoàng
Hôn Ảm Đạm
tặng
Liên Lưu
Phận
mình không thể bên nhau
Sổ
trời dây mực duyên đầu nhoà phai
Héo
hon rặng liễu chương đài
Anh
đi với kẻ trần ai bên đàng...
Trông
theo giọt lệ trào dâng
Môn
đăng hộ đối nhỡ nhàng đời em
Đơn
côi trăng chếch bên thềm
Lòng
con trẻ khóc nỗi niềm đau thương...
Không
yêu chăn chiếu chung giường
Nhớ
nhung người cũ phong sương má hồng
Ái
ân nhạt nhẽo trong lòng
Những
chiều ảm đạm cánh đồng cỏ may...
Bóng
hình trong ánh mây bay
Giọt
mưa lất phất đắng cay phũ phàng
Lược
gương biếng trải bẽ bàng
Từng
thu lá rụng dở dang võ vàng...
Lòng
nghe sóng động bâng khuâng
Sòng
đời đen bạc đôi hàng lệ rơi!
Hững
hờ đi cạnh cuộc đời
Giá
băng tim lạnh phương trời xa xôi...
Hoàng
hôn sầu thảm chơi vơi
Côn
trùng rên rỉ lẻ loi tủi hờn
Từng
đêm trằn trọc nguồn cơn
Vầng
trăng sẻ nưả vương buồn thiên thu...!
cảm
động khi đọc thơ Liên Lưu: Tình Lỡ...!
23.1.2013
Lu Hà
Mộng
Hồn Xa Xăm
tặng
Liên Lưu sau khi đọc bài: Anh Hãy Gọi Cho Em...!
Con
chim khách đầu hồi réo rắt
Bỗng
dưng em nháy mắt mấy lần
Trào
dâng nỗi nhớ vô vàn
Tiếng
anh thầm gọi nồng nàn thiết tha...
Nghe
tiếng gọi trăng ngà thu vắng
Cho
cây bàng lá rụng đầy sân
Mình
em dạo gót tần ngần
Mênh
mông vô tận lệ tràn bờ mi...
Chiều
ảm đạm đen xì mây tái
Bóng
hoàng hôn ái ngại xót xa
Nỗi
buồn sâu lắng bao la
Mưa
phùn gió bấc sông Hà láng lai...
Chim
én giục ban mai bừng sáng
Muà
xuân về thấy dáng hoa cười
Dạt
dào nụ thắm làn môi
Nhớ
anh da diết ở nơi cuối trời...
Đêm
thanh vắng xa xôi thầm gọi
Lạc
hồn mơ đắm đuối tình nồng
Hôn
anh suốt cả canh trường
Sáng
ra tỉnh mộng chất chồng sầu bi...
3.2.2013
Lu Hà
Nhịp
Cầu Kim Ô
viết
tặng nữ thi sĩ Liên Lưu
Năm
Năm tết tết xuân xuân
Tâm
tình thiếu phụ nồng nàn thiết tha
Xót
xa trong cõi sa bà
Thiếp
đây chàng đó giang hà chia ly
Gặp
nhau giấc mộng thần kỳ
Bích
Câu cánh bướm nhung y lụa hồng
Yêu
nhau bể thảm dặm trường
Ngân
hà cách trở biển lòng ly tao
Liên
Lưu nức nở nghẹn ngào
Nhớ
người văn sĩ dạt dào hồn thơ
Đôi
lần thấp thoáng trong mơ
Gieo
vần chắp ý ngẩn ngơ Lu Hà
Chân
trời góc biển phôi pha
Xuân
về hoa nở la đà bướm ong
Sông
Tương nước chảy một dòng
Cung
đàn non nỉ phòng không đợi chờ
Vẳng
nghe tiếng hát bên bờ
Năm
qua tết đến xuân đào hương bay
Én
buồn lẻ bạn trong mây
Ngẫm
người dương thế mà cay đắng tình
Thơ
đề lá thắm hồng xinh
Rung
ring bồ liễu bên đình lả lơi
Yến
oanh quấn quít bồi hồi
Thiên
đình cảm động sổ trời mang ghi
Kiếp
sau duyên nợ đền nghì
Trúc
mai còn đó thầm thì thiên thu
Rì
rào sóng biển như ru
Ngưu
Lang Chức Nữ nhịp cầu kim ô!
cảm
tác từ bài thơ Tết của Liên Lưu
27.1.2014
Lu Hà
Nhớ
Người Tình Cũ
cảm
tác thơ Liên Lưu nhân đọc: Chuyện Tình Buồn…!
Quên
sao được con đường xưa đó
Hai
đưá mình dan díu cùng nhau
Ánh
trăng đắm đuối mái đầu
Ngạt
ngào hoa sưã lắng sâu đáy lòng…
Vai
mềm mại giọt sương thấm áo
Vòng tay ôm chan chứa thiết tha
Nụ
hôn say đắm mặn mà
Không
gian huyền ảo Hằng Nga thẹn thùng…
Cơn
sóng dậy trập trùng biển cả
Dù
bão giông chẳng ngã thay lòng
Buồm
căng lộng gió mênh mông
Đồi
sim hoa tím quyết không đổi màu…
Bởi xót Mẹ thương Cha em chịu
Kiếp
phong trần nặng nợ khổ đau
Đôi
bờ biển ái ngờ đâu
Thuyền
em mất lái bể dâu đoạn trường…
Em
búi tóc qua sông bi lụy
Tình
trái ngang tê tái miền xa
Từng
xuân đào rụng cánh hoa
Quê
người cảnh lạ sa bà lệ rơi!
Vầng
trăng khuyết chơi vơi sẻ nửa
Những
đêm mưa tàn tạ héo hon
Côn
trùng rên rỉ trào cơn
Hàng
hiên lã chã vương buồn triền miên…
Đời
chẳng được tơ duyên trọn vẹn
Phận
má hồng lận đận xa xôi
Cuộc
đời bạc bẽo tim côi
Nhớ
người tình cũ ở nơi cuối trời…!
17.3.2013
Lu Hà
Nụ
Hôn Chia Lìa…
Thơ
theo cảm xúc riêng
Hè
về Hà Nội nhớ thương
Tiếng
ve rả rích bên đường phượng rơi
Muôn
màu rực rỡ sắc trời
Gợi
bao kỷ niệm bồi hồi xót xa…
Học
trò ba tháng ngọc ngà
Lừ
đừ cá lội la đà hồ Tây
Thuyền
Quang sóng vổ vơi đầy
Trăng
treo ngọn sấu dạn dày gió sương…
Ngẩn
ngơ hoa sữa đưa hương
Ngọc
sơn Tháp Bút vấn vương nghẹn ngào
Mà
nay cách trở đôi bờ
Ngóng
trông biển rộng trúc đào phôi phai…
Trăng
thu nghèn nghẹn canh dài
Trái
tim nóng bỏng bay tay dịu dàng
Ngậm
ngùi đò đã sang ngang
Bụi
hồng xuôi ngược dở dang lỡ làng…
Hết
thời ong bướm thiên đàng
Đoạn
trường non nỉ bẽ bàng môi son
Nhớ
em anh lại bồn chồn
Rưng
rưng ngấn lệ nụ hôn chia lìa…!
Con
đường góc phố đầm đìa
Mưa
rơi tầm tã ơ kìa bóng ai
Liêu
xiêu rặng liêu chương đài
Mảnh
hồn da diết nét ngài thoảng bay…!
tặng
Liên Lưu khi đọc bài thơ: Hà Nội Trong Ký Ức…!
25.4.2013
Lu Hà
Nụ
Hôn Cuối Cùng
viết
cho nỗi lòng Liên Lưu
Gió
thoang thoảng trời mây lồng lộng
Dưới
vòm cây lặng bóng bi thương
Ngậm
ngùi mạng nhện trên tường
Dẫu
lià ngó ý tơ lòng xót xa…
Người
xa khuất sa bà vạn nẻo
Gót
phong trần cỏ héo sương rơi
Tình
yêu ta đã chết rồi
Khăn
tang một giải chơi vơi linh hồn…
Cơn
sóng vỗ giận hờn trăn trở
Trách
làm chi sao nỡ quên nhanh
Lâu
đài tình ái tan tành
Dã
tràng xe cát thác ghềnh trào dâng…
Chiều
ảm đạm ngắm hàng me sấu
Con
đường xưa in dấu chân anh
Đôi
chim nhảy nhót trên cành
Hoàng
hôn lạnh lẽo cũng đành tóc xanh…
Ta
như kẻ bại binh thất trận
Chốn
mộng trường lận đận lao đao
Phải
chăng oan trái kiếp nào…?
Hồng
nhan đày đọa má đào long đong...!
Tìm
sao được xuân hồng thuở trước
Lá
thu vàng xào xạc héo hon
Hoang
vu trống trải mảnh hồn
Bâng
khuâng giọt lệ nụ hôn cuối cùng...!
Còn
nuối tiếc vấn vương chi nữa
Khói
xanh lam một nưả trăng lu
Cánh
hoa trong đám sa mù
Mưa
rơi nặng hạt âm u gió luà...!
16.3.2013
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét