Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2016

Thơ Tết Chùm 23

số ra đặc biệt năm Ất Mùi 2015






Chúa Xuân

Chúa xuân khoe trái đào non
Để người quân tử bồn chồn ngẩn ngơ
Ất Mùi nào có khi ngờ
Mảnh mai bồ liễu hững hờ gió đông


Tưởng đâu như cõi tiên bồng
Tóc mây loã xõa má hồng ngất ngây
Bướm ong dìu dặt vui vầy
Đợi trăng ấp bóng hàng cây tím chiều

Hoàng hôn thiếu nữ mĩ miều
Nửa say nửa tỉnh cánh diều véo von
Mộng hồn năm tháng héo hon
Hôm nay hồi tỉnh nưóc non hữu tình

Chập chờn nửa trái hành tinh
Bên kia có biết duyên mình hay không?
Bao giờ nên vợ nên chồng
Bài thơ dang dở mênh mông biển sầu!

Dù cho mưa nắng dãi dầu
Cô ơi ngồi bến giang đầu đợi tôi
Phù du bao kiếp luân hồi
Chăn thêu gối hạc kết đôi Châu Trần

cảm xúc từ một tấm hình cô gái Việt Nam
1.2.2015 Lu Hà




Đền Bồi Trúc Mai
cảm xúc từ tấm hình của Gina Nguyen

Bình minh nghe tiếng ai chào
Bâng khuâng thục nữ dạt dào người ơi!
Yến oanh khúc khích mỉm cười
Bướm ong dìu dặt lả lơi suối đào

Dặm trường tủi hận ly tao
Tháng năm đằng đẵng ứa trào giọt sương
Bần thần thổn thức sông Tương
Hai hàng tơ liễu nõn nường là đây

Thỏa thuê giấc mộng vơi đầy
Rượu tình say đắm vui vầy đào nguyên
Đêm qua rõ mặt thuyền quyên
Bài thơ dang dở thề nguyền phiếu mai

Lâng lâng rạo rực nét ngài
Nở nang xuân nữ áo dài thướt tha
Rèm châu thỏ thẻ mặn mà
Tàn canh trở lại cung Nga mất rồi

Ngàn thu bàng bạc mây trôi
Nhân duyên hội ngộ đền bồi trúc mai
Vầng trăng sẻ nửa trần ai
Hai đầu nỗi nhớ u hoài đại dương

Xuân sầu thứ lữ tha phương
Tràng Tiền vương vấn quê hương thuở nào
Cây nêu tràng pháo hoa đào
Lẻ loi hiu quạnh nghẹn ngào mãi thôi!

5.2.2015 Lu Hà





Ô Hay
viết tặng Thiên Di

Ngọn lửa lòng chan chứa
Rửng rưng ồ thiên hạ
Chỉ có cháu Thiên Di
Là mừng cho chú chuột

Lần sau thơ chải chuốt
Cho hồn mộng cánh mây
Ân tình hương ngất ngây
Thơm thảo cùng năm tháng

Xua tan niềm cay đắng
Trong cõi đời trần ai
Ôi mắt phượng mày ngài
Trái tim nào hiến tặng?

A là la lá la!
Xao xuyến hồn bay xa
Ất Mùi chào xuân mới
Hãy hát lên bài ca!

Thổn thức chị Hằng Nga
Quảng Hàn gương lược ngà
Khuân vàng soi đáy nước
Tủm tỉm cười Lu Hà

Thói đời thường vẫn thế
Bởi họ không là ta
Ngược xuôi cõi sa bà
Bất công đầy thống khổ

2.2.2015 Lu Hà





Xuân Này Lại Vẫn Vắng Con
viết tặng Cuc Pham ( Phạm Cúc )

Xuân này lại vẫn vắng con
Mẹ gìa tựa cửa bồn chồn vào ra
Mấy năm con đã xa nhà
Ngẩn ngơ tàu lá canh gà cô đơn

Nhớ thương thổn thức nguồn cơn
Út đâu chẳng thấy giận hờn bóng câu
Mẹ ngồi sương phủ chân cầu
Heo may làn gió mái đầu bạc phơ

Xót xa hàng liễu bơ phờ
Bâng khuâng đàn cá hững hờ trời giông
Thầm thì ngọn lúa trổ bông
Khói hương nghi ngút cánh đồng cỏ lau

Tết thường tảo mộ xôn xao
Bánh chưng giò chả nghẹn ngào mâm son
Bao giờ cho hết lo toan
Cửa nhà yên ổn mẹ còn thấy con

Xuân về én lượn mây buồn
Chiều tà ảm đạm hoàng hôn ánh đèn
Đắng cay trăm nỗi ưu phiền
Mẹ thương con gái dịu hiền thiết tha

Cù lao chín chữ mặn mà
Cung đàn non nỉ bài ca muôn đời
Trùng dương dặm thẳm đất trời
Hai đầu nỗi nhớ lệ rơi đôi hàng!

4.2.2015 Lu Hà



Đóa Xuân Lòng
viết tặng theo tâm ý nàng Trúc Mai Linh

Da diết lắm xuân đầy lưu luyến
Kià vườn hoa ong bướm nắng hồng
Biển dâng dào dạt sóng lòng
Bao nhiêu biến động tơ vương nỗi niềm...

Cơn sóng hận ưu phiền nhân thế
Trách cao xanh tê tái mãi hoài
Xuân về gợi nhớ bồi hồi
Hàng hiên lã chã tả tơi nỗi sầu...

Mưa lất phất chân cầu vương vấn
Nhớ thương thầm lấn bấn lòng em
Lả lơi một nụ êm đềm
Khứ lai còn đọng bên thềm trăng soi...

Hạt ươm đó từ bi gieo giống
Đừng phụ ta cay đắng một đời
Nhân tình bạc bẽo như vôi
Chông gai khổ tận luyện tôi nên người...

Vượt tất cả biển khơi sóng cả
Gặt quả lành Phật độ chúng sinh
Mừng xuân tươi rói màu xanh
Trao nhau ước nguyện chân thành mai sau...

Ý nhạc hoạ trong thư em tặng
Đã bao lần xao động trái tim
Nỗi niềm buộc chỉ chân chim
Trùng dương cánh nhạn mong tìm đến anh...

Vầng trán rộng tâm tình tha thiết
Rất đáng yêu mộ Phật nưã kia
Kiếp sau em có đầu thai
Hay về Tây Trúc đường dài xa xôi...?

Em chẳng biết tùy thôi duyên phận
Bởi nghiã tình giao hoán châu trần
Lai sinh tái ngộ vô vàn
Trùng trùng điệp điệp biết lần bến nao...?

Nhưng ta vẫn gặp nhau trong mộng
Sơi tâm linh tơ vướng bên nhau
Hão huyền hư ảo bơ vơ
Không không sắc sắc khác nào vẫn không?

Tình không thật bến sông nhỏ lệ
Chuyện đầu môi chót lưỡi mịt mù
Bận tâm cho vướng khổ đau
Thương cho hồn dại giang đầu tương tư...

Tâm lắng đọng như tờ giấy trắng
Không bụi trần xao động ảo danh
Mái đầu con gái xanh xanh
Đầu xuân đôi nét cho anh tỏ tường...

18.1.2012 Lu Hà





Mùa Xuân Ly Tao
Chia sẻ tâm tình cùng Nguyễn Phan Ngọc An

Từng đàn chim én báo xuân
Nỗi niềm cố quận bần thần ngẩn ngơ
Năm cùng tháng tận ai ngờ
Ất Mùi gọi cửa thẫn thờ ruột gan

Nhớ thương khổ não khóc than
Chôn nhau cắt rốn thế gian thường tình
Bỗng đâu chiến loạn điêu linh
Tan đàn sẻ nghé hành tinh nhuốm sầu

Nắng mưa dầu dãi mái đầu
Tha phương cầu thực biển dâu đoạn trường
Ai hay sen ngó còn vương
Tình yêu bầm dập quê hương giống nòi

Xuân về cô quạnh lẻ loi
Đại dương bão tố chơi vơi giữa dòng
Nghẹn ngào lòng tự hỏi lòng
Vầng trăng sẻ nửa long đong xứ người

Ngậm ngùi giọt lệ tuôn rơi
Bông mai xơ xác hận đời ly tao
Thuyền tình lạc lối bến nào
Hải âu cánh trắng xôn xao đất trời

Cung đàn lỗi nhịp tả tơi
Vào ra chiếc bóng hỡi người đằng la
Quảng Hàn băng giá Hằng Nga
Lược gương biếng trải sơn hà ta đâu?

* Sáng tác khi đọc bài thơ “ Cánh Én Mùa Xuân “
4.2.2015 Lu Hà




Mừng Xuân Nhâm Thìn
Thi Nguyên và Lu Hà

Sợi Buồn Quấn Quít.

Tết ở quê nhà vẫn pháo lân?
Ngọt bùi bánh mứt ngát hương xuân.
Lộ thiên hương án trang nghiêm quá !
Dưa đỏ mai vàng...nghĩ tủi thân.

Tết nghèo tuyết trắng trạnh lòng ai.
Viễn xứ xa quê giấc mộng dài.
Tóc rối, tơ lòng, se gió bấc.
Sợi buồn quấn quít xoả bờ vai !!

Thi Nguyên


Vơi Đầy Nỉ Non

Sợi buồn quấn quít bên nhau
Sợi vui rời rã cho sầu lòng ai?
Tết về pháo nổ đinh tai
Thi Nguyên tha thiết miệt mài làm thơ

Ngọt bùi mứt bánh bơ vơ
Mai vàng dưa đỏ màu cờ tủi thân...
Nền vàng sọc đỏ khóc than
Na Uy tuyết trắng bần thần ngẩn ngơ

Tơ lòng tóc rối phất phơ
Hây hây gió thổi xoã bờ vai tiên
Lu Hà lên mạng thấy liền
Tâm hồn ngây ngất triền miên tháng ngày

Đêm nay nhập mộng vui vầy
Huynh huynh muội muội vơi đầy nỉ non!

22.1.2012 Lu Hà





Xót Xa Thân Phận Tha Phương
cảm xúc khi đọc thơ Nguyễn Phan Ngọc An: Ba Chục Mùa Xuân

Chúa xuân lại đến nữa rồi
Thời gian lặng lẽ dần trôi hững hờ
Dòng sông quê mẹ ngóng chờ
Ba mươi năm đã đôi bờ đục trong

Thương đời rầu rĩ cõi lòng
Hoa mai chẳng có đôi dòng đối treo
Cây nêu tràng pháo vắng teo
Ất Mùi chỉ thấy hắt heo gió lùa

Một năm cũng có bốn mùa
Thu đông lá rụng nhạt nhòa tuyết rơi
Hai thân nấm mộ chơi vơi
Cánh đồng cỏ úa tả tơi nỗi niềm

Trăng lên gió hú bên thềm
Âm dương cách trở buông rèm phu thê
Phong trần dặm nẻo sơn khê
Nắng mưa tầm tã não nề xóm thôn

Canh khuya thổn thức bồn chồn
Xót xa thân phận vùi chôn xứ người
Bao giờ lấy lại nụ cười
Sài Gòn diễm lệ một thời đài trang

Chuông chùa khoác áo đạo tràng
Giáo đường lã chã hai hàng nến xanh
Đồng bào cảnh ngộ cũng đành
Nắm xương hài cốt kinh thành khói tan

Rừng xanh đồi cọ ngút ngàn
Non cao biển rộng chứa chan ân tình
Châu sa giọt lệ lưu linh
Mảnh mai bồ liễu hành tinh nhuốm sầu!

1.2.2015 Lu Hà





Xuân Về Tôi Lại Nhớ Nàng
viết tặng Susan Lee

Cám ơn nàng đã cho tôi
Những chiều êm ái bồi hồi ngất ngây
Mây trời thủ thỉ vui vầy
Hằng Nga ẻo lả hây hây dáng hồng

Phòng loan gối phượng chăn bông
Tìm đâu ra chốn tiên bồng trần gian
Xuân về én giục nồng nàn
Cành mai chớm nở muôn vàn thắm tươi

Trong mơ ta thấy nụ cười
Hương thơm ngào ngạt người ơi là người!
Long đong góc bể chân trời
Quê hương xa cách lệ rơi đôi hàng

Ngậm ngùi thục nữ dịu dàng
Bao giờ gặp lại hỡi chàng văn nhân?
Nâng niu chén rượu tần ngần
Trùng dương dặm thẳm bần thần ly tao

Ất Mùi ngao ngán làm sao
Hàng hiên lã chã nghẹn ngào tuyết bay
Nỗi niềm chua xót đắng cay
Tình trong như đã chuỗi ngày dần trôi...

Ngẫm đời như cánh bèo trôi
Phù dung trăm mảnh luân hồi về đâu?
Cây si trồng ở bên cầu
Bướm ong dìu dặt nương dâu bến đò

5.2.2015 Lu Hà






Ngóng Hương Đưa
họa thơ Nguyễn Vô Cùng: Hỏi Gốc Mai Vườn Cũ

Bần thần chạnh nhớ gốc hoa xưa
Chắc hẳn thê lương trận gió mùa
Bầm dập cỏ cây hờn tháng úa
Điêu tàn muông thú oán ngày mưa
Tha phương thổn thức buồn trăng lạnh
Xứ xở u hoài khóc nắng trưa
Hờ hững tiết đông sầu cố quận
Mai vàng tựa cửa ngóng hương đưa!

3.2.2015 Lu Hà





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét