Đêm Hợp Cẩn
Đường tơ sợi chỉ ánh trăng
Bao nhiêu châu ngọc sao bằng tối nay
Dạt dào ân ái đắm say
Cô dâu chú rể vơi đầy nỉ non
Kim bôi hợp cẩn tân hôn
Đêm nay khai mạc bồn chồn ngẩn ngơ
Chưá chan dàn duạ sững sờ
Mùi thơm nhưạ mật trái đào nôn nao
Sóng tình cuộn cuộn xô bờ
Tôi e lạc lối mịt mờ sương bay
Như làn gió thoảng trong mây
Không còn ý vị chớm ngày nụ hoa
Còn đâu ong bướm buổi đầu
Thướt tha bóng liễu dưới cầu trong veo
Cá bơi chiếc lá trôi vèo
Nỗi buồn tê tái bến nghèo giai nhân
Cô liêu một gánh phong trần
Gian lều ảm đạm lệ tràn bờ mi
Côn trùng rên rỉ thầm thì
Nhà ai đám cưới rầm rì canh khuya...!
cảm tác khi đọc thơ Hàn Mạc Tử: Tối Tân Hôn
15.11.2012 Lu Hà
Luá Vàng Nắng Chan
chuyển thể thơ Hàn Mạc Tử. Muà Xuân Chín
Mơ màng khói ửng sương tan
Nhà tranh đôi mái nắng xuân chín vàng
Gió trêu áo biếc ngỡ ngàng
Dưới giàn thiên lý có chàng dạo chơi...
Xanh tươi sóng cỏ gợn trời
Thướt tha thiếu nữ trên đồi mấy cô
Xuân xanh nghe tiếng ai hò
Ngày mai có kẻ qua đò sang ngang...
Theo chồng bỏ dở nắng vàng
Trong lòng hổn hển dở dang lỡ làng
Thầm thì tre trúc nhẹ nhàng
Yến oanh khúc khích bẽ bàng thơ ngây...
Khách xa tủi hận đắng cay
Bâng khuâng tâm trí còn say bến làng
Năm nay chị ấy bên đàng
Kĩu ca kĩu kịt luá vàng nắng chan...?
5.3.2012 Lu Hà
Mảnh Hồn Bơ Vơ
Sức đã kiệt máu tươi cũng cạn
Trút hồn đau lận đận bơ vơ
Nhạt nhoà trong gió sương mờ
Lang thang khắp nẻo biển mù bến mơ
Hồn còn nhớ biết bao người nưã
Đẹp kiêu sa một thuở bồi hồi
Giờ đây hấp hối chia phôi
Hồn lià khỏi xác về nơi chốn nào?
Nghe nức nở bơ phờ mệt mỏi
Hồn hết rồi đắm đuối thương yêu
Còn đâu vào những buổi chiều
Thướt tha chan chưá dáng Kiều cười tươi
Sầu vô hạn rã rời cây cỏ
Còn em sao chẳng có chút gì
Xôn xao ong bướm thầm thì
Côn trùng rên rỉ đầm đià hạt mưa!
cảm tác khi đọc thơ Hàn Mạc Tử: Trút Linh Hồn
16.15.2012 Lu Hà
Tôi Lạy Thời Gian
Còn đâu tráng lệ dáng hình
Thơm tho mùi vị minh tinh ái tình
Ít nhiều hơi hám kiên trinh
Ngàn thu phảng phất trúc xinh biên đình
Bụi mù gió nhẹ viễn trình
Hồn xưa từ ấy đưa mình dời xa
Hư vô bạc bẽo sa bà
Cánh chim mất dấu chân cầu rêu phong
Chỉ còn tinh tú mênh mông
Trăng sao bất diệt bướm hồng xôn xao
Tây Thi thổn thức nghẹn ngào
Mê tơi vẻ đẹp dạt dào biển xanh
Ngư trầm nhạn lạc xuân cành
Hỏi bao nhiêu tuổi năm canh tủi hờn
Đêm nghe sóng dội trào cơn
Thời gian âm ỉ thương hồn thơ bay
Chắp tay luân chuyển vơi đầy
Mỹ nhân một thuở đắm say ân tình
Phũ phàng bóng quỷ rập rình
Lều tranh hăm doạ thình lình dẫn đi...
cảm tác khi đọc thơ Hàn Mạc Tử: Thời Gian
16.11.2012 Lu Hà
Trăng Lên
Trăng lên bốn mặt mơ màng
Mình ta thức giấc bẽ bàng canh thâu
Leo song bóng nguyệt xoa đầu
Hằng Nga sờ sẫm âu sầu thở than
Gió thu lọt cưả mài chăn
Hoa rơi đẫm lệ tiếc thân lụi tàn
Ngoài vườn giun dế dạo đàn
Công danh sự nghiệp muôn vàn đắng cay
Nôm na cung điệu ưá đầy
Bốn muà ảm đạm tháng ngày buồn tênh
Bâng khuâng tâm sự bồng bềnh
Dìu nhau xuôi ngược lênh đênh biển hồ
Hồn rời khỏi xác bơ vơ
Vi lô lau lách bên bờ trầm luân
Lang thang khắp nẻo trần gian
Trăng thu vằng vặc non ngàn vực sâu...!
cảm tác khi đọc thơ Hàn Mạc Tử: Đêm Không Ngủ
15.11.2012 Lu Hà
Ưu Phiền Là Anh
Gió xuân rồi gió hạ về
Tình anh gởi gắm tràn trề hương quê
Mấy lần hồi hộp đê mê
Trên đường cái rộng thuả thuê dáng hình
Thướt tha yểu điệu cô mình
Trúc xinh xoã tóc bên đình bóng êm
Trăng ngà sóng sượt từng đêm
Hồn anh thơ thẩn nỗi niềm bao la
Thùy dương lả lướt mượt mà
Bên này rặng liễu trông qua dạt dào
Vướng mùi sen ướp say mơ
Chao ôi da diết lờ mờ làn môi
Sóng lòng dồn dập chơi vơi
Thấy anh hoa nở nụ cười thắm duyên
Thời gian em lớn dần lên
Lòng riêng dấu hận ưu phiền là anh...
Yến oanh trêu tức trên cành
Hoàng hôn lầm lũi trời xanh ngậm sầu
Nắng mưa dầu dãi mãi đầu
Lá vàng rơi rụng chân cầu buồn trôi...!
cảm tác thơ Hàn Mạc Tử: Âm Thầm
19.10.2012 Lu Hà
Hàn Tiên Sinh Kính Bái
Tiên sinh cũng ngậm cười mát dạ
Nhiều bạn thơ hạ cố tới thăm
Tiếng lòng gửi tới tri âm
Cung đàn nức nở âm thầm rền vang
Hai mươi tám tuổi vàng dát ngọc
Bậc thiên tài bạc phước than ôi!
Ra đi nhắn nhủ đôi lời
Hằng Nga còn đó vạn đời thiên thu
Mây theo gió mịt mù sương phủ
Cõi tĩnh hằng lệ nhỏ sao băng
Ai về Vĩ Dạ thăm nàng
Áo em trắng quá bên hàng thông reo
Đời một kiếp đá đeo nặng nợ
Hận văn chương khắc sổ luân hồi
Đa tình thắp đĩa dầu vơi
Văn nhân thi sĩ đâu rồi trần ai
Vui cho trọn đêm dài đàn hạc
Dế giun sầu khúc nhạc bi ai
Lom khom tiều tụy hình hài
Bóng Hàn Mạc Tử thở dài canh thâu
Thơ đầy túi rượu bầu nốc cạn
Trán thanh cao lận đận khổ đau
Tháng năm mưa nắng dãi dầu
Phong Trần thường gọi bể dâu đoạn trường
Quên đi hết yêu thương cay đắng
Cõi người ta bạc trằng như vôi
Sắc tài danh vọng tả tơi
Trăm năm giấc mộng huyệt rơi bẽ bàng!
viết tặng bạn thơ Phan Hòa thăm mộ Hàn Mạc Tử
1.6.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét