Đêm Hợp Cẩn
Cảm xúc thơ Goethe bài 61
Thần Cupid lén vào hợp cẩn
Đêm động phòng son phấn mượt mà
Cận kề mơn trớn thiết tha
Nhẹ nhàng khuyến khích ngọc ngà cô dâu
Thần không dễ xuất đầu lộ diện
Giường tân hôn dâng hiến cho đời
Cách xa khách khứa lả lơi
Xôn xao hai họ nói cười râm ran
Ngọn lửa lòng nồng nàn ấm áp
Trái tim càng gấp gáp đập nhanh
Khẩn trương thủ tục hoàn thành
Bước vào thánh địa ngon lành thảnh thơi
Thần giúp đỡ đúng nơi tìm kiếm
Đôi bàn tay thám hiểm đê mê
Thầm thì to nhỏ tỉ tê
Một đêm khoái lạc tràn trề ái ân
Cơn địa chấn toàn thân nóng bỏng
Bổn phận là ván đóng thuyền nêm
Hằng Nga thỏ thẻ bên thềm
Mâm vàng đĩa ngọc êm đềm bóng trăng
Sự trong trắng tuyết hằng khăng khít
Khăn trải giường Cupid đứng coi
Cô dâu chú rể mặn mòi
Trai tài gái sắc sáng soi thiên thần.
*Nguyên tác:“Đêm Tân Hôn”
7.1.2021 Lu Hà
Con Bướm Đa Tình
Cảm xúc thơ Goethe bài 62
Tôi là Papillon
Mềm mại nhờ đôi cánh
Giữa trưa hè lấp lánh
Rạo rực chốn thiên đàng
Bên bờ suối thênh thang
Thấy cặp đôi âu yếm
Cảnh mơ màng quý hiếm
Xao xuyến mộng yêu đương
Chùm hoa cũng vấn vương
Khao khát tình quyến rũ
Càng say xưa hưởng thụ
Cô gái ôm chàng trai
Nụ hôn trên vành tai
Ve vuốt lưng má cổ
Thiết tha chàng thổ lộ
Son sắt không tàn phai
Như cánh bướm trần ai
Xinh tươi đầy màu sắc
Cô gái nhìn hoan lạc
Lắc lư hai bàn tay
Sự rên rỉ đắm say
Đã kéo lên tột đỉnh
Nhưng tai tôi rất thính
Vội vã cất cánh bay
Lượn lờ với gió mây
Ra thế cũng đa tình
Dập dìu cánh bướm xinh
Ân ái hoa tiên nữ.
*Nguyên tác:“Niềm Vui Mãnh Liệt”
7.1.2021 Lu Hà
Can Đảm Mà Sống
Cảm xúc thơ Goethe bài 63
Hãy bình tĩnh an nhiên tự tại
Chuyện thị phi ngang trái sá gì
Tâm hồn trong sáng vân vi
Tấm lòng thuần khiết rầm rì gió mây
Byron cũng bấy chầy năm tháng
Pamele cay đắng xót xa
Thực hư trong cõi người ta
Đảo điên xã hội ma tà nhiễu nhương
Đừng bấn loạn chán chường hoảng hốt
Gạt bùn đen sáng suốt vươn lên
Miệt mài có chí thì nên
Tham lam đố kỵ bạc tiền kể chi
Chuyện nhỏ nhen suy bì ấm ức
Người không quen ý thức dễ dàng
Bạn bè sao nỡ phũ phàng
Không hề cảm nhận rõ ràng đúng sai
Thần công lý một hai phán xét
Đã sẵn sàng đoàn kết cùng nhau
Nhân tình thế thái trước sau
Gieo mầm hy vọng muôn màu sinh sôi
Bậc tao nhân bồi hội du ngoạn
Vần thơ bay xán lạn tâm hồn
Trăng vàng bả lả hoàng hôn
Thuyền ai thấp thoáng biển cồn sóng dâng
Người vô tội bâng khuâng tư lự
Chẳng ngại ngần do dự ra đi
Màn đêm dày đặc đen sì
Mây mù che phủ sân si cản đương
Can đảm sống bốn phương trời biển
Xả thân mình dâng hiến cho đời
Tự do nhân phẩm con người
Mặc ai giá họa nụ cười mỉa mai.
*Nguyên tác:“Vô Tội”
8.1.2021 Lu Hà
Nuối Tiếc
Cảm xúc thơ Goethe bài 64
Mối tình đầu tan vỡ
Nuôi dưỡng vết thương lòng
Khổ đau càng nhức nhối
Lèn chặt bị long đong
Chống gậy đi hành khất
Cô đơn càng lật đật
Đời thiếu thốn tình yêu
Lang thang những buổi chiều
Đi tìm bông hoa dại
Thời gian không trở lại
Con bướm thèm ái ân
Trái tim sầu tê tái
Hạnh phúc ngươi ở đâu?
Nắng mưa cứ dãi dầu
Khắc khoải hoài năm tháng
Sương rơi trắng mái đầu
Trên chân cầu tử sinh
Thần Cupid bất bình
Thương con người bất hạnh
Khóc cuộc tình điêu linh.
*Nguyên tác:“Mất Mát Đầu Tiên”
8.1.2021 Lu Hà
Xúc Cảm Mùa Xuân
Cảm xúc thơ Goethe bài 65
Khi cây nho trổ hoa
Giọt rượu lại nhạt nhòa
Bông hồng thêm rực rỡ
Con bướm trắng xập xòa
Giọt nước mắt thiết tha
Chảy dài trên gò má
Một trái tim sắt đá
Vì sao mềm nhũn ra
Trong lòng tôi tự nhủ
Vào những ngày đẹp trời
Doris đã tới nơi
Vì tôi niềm kiêu hãnh
Tình yêu không nỡ trách
Ân ái chẳng tách rời
Xuân tiên nữ lả ơi
Dưới ánh trăng sõng sượt.
*Nguyên tác:“Theo Cảm Nhận”
9.1.2021 Lu Hà
Sao Đành Xa Nhau
Cảm xúc thơ Goethe bài 66
Nàng bỏ đi không lời từ biệt
Để cho tôi da diết nhớ nhung
Âm thanh văng vẳng không trung
Rừng sâu núi đỏ chập chùng biển khơi
Quên sao được nụ cười giọng nói
Hồn sơn ca kêu gọi tình yêu
Chân cầu rạng liễu cô liêu
Dòng sông lặng lẽ nắng chiều hoàng hôn
Áng mây bay bồn chồn thổn thức
Hót líu lô rạo rực cánh chim
Bấy lâu mải miết đi tìm
Trái tim thương nhớ im lìm bóng trăng
Xin Nguyệt lão tơ giăng chỉ đỏ
Nguyện trăm năm kết cỏ ngậm vành
Trống canh bốn mặt kinh thành
Cuốc kêu khắc khoải sao đành xa nhau
Dù mưa gió nát nhàu cây cỏ
Tấm lòng son chẳng nỡ phôi phai
Đợi chờ ánh sáng ban mai
Em yêu trở lại tương lai huy hoàng.
*Nguyên tác:“Đến Một Nơi Xa”
9.1.2021 Lu Hà
Bi Thương
Cảm xúc thơ Goethe bài 67
Hương sắc tàn phai
Hoa hồng bi ai
Thì thào dỗ dành
Nhưng cũng không thành
Tình yêu của tôi
Linh hồn xa xôi
Bỏ đi sao đành
Nắng xuân mong manh
Chiếc xương đầu tiên
Mảnh vườn thiên nhiên
Các loại trái cây
Bướm ong từng bầy
Nhịp đập trái tim
Không gian im lìm
Ve sầu râm ran
Mưa hè như chan
Gió thu buồn sao
Tuyết đông nghẹn ngào
Phượng vĩ lìa tàn
Cúc tùng lụi tàn
Sầu muộn bốn mùa
Nghe tiếng chuông chùa
Đợi chờ luân hồi
Cuộc đời buông xuôi.
*Nguyên tác:“Sầu Muộn”
9.1.2021 Lu Hà
Tự Thắng Chính Mình
Cảm xúc thơ Goethe bài 68
Dẫn trái tim ra đi
Tương lai cuộc sống mới
Khao khát điều mong đợi
Vì sao phải đau buồn?
Tuổi thanh xuân bồn chồn
Bạo lực nào vô hạn
Chuỗi ngày dài ngao ngán
Phải tự thắng lòng mình
Tìm con đường quang vinh
Chạy trốn khỏi cô ấy
Cuộc đời là như vậy
Giải phóng tâm hồn tôi
thuyền ái tình xa xôi
Trên dòng sông chảy xiết
Sức lực tôi cạn kiệt
Lênh đênh cuối chân trời
Quyết lấy lại nụ cười
Tránh xa vòng ma thuật
Để sống bằng sự thật
Với cô nàng đáng yêu.
*Nguyên tác:“Sầu Muộn”
10.1.2021 Lu Hà
Quyến Rũ
Cảm xúc thơ Goethe bài 69
Thiếu phụ còn uốn éo
Sự ân ái ngọt ngào
Cậu bé biết làm sao
Thê lương hay hạnh phúc?
Belinden thúc giục
Trời sắp sáng mất rồi
Ánh đèn tắm xa xôi
Chuếnh choáng hồn ngây ngất
Trong căn phòng bí mật
Mê hoặc giấc kê vàng
Bức tranh vẽ dịu dàng
Ngọn lửa lòng nóng bỏng
Tràn trề niềm hy vọng
Hứa hẹn buổi ban mai
Mùa xuân tới tương lai
Dãy hành lang mờ ảo
Quờ quạng đi lảo đảo
Chàng trai trẻ xanh xao
Biết bao bao kẻ xấn vào
Khuân mặt không chịu nổi.
*Nguyên tác:“Tại Belinden”
10.1.2021 Lu Hà
Gần Kề
Cảm xúc thơ Goethe bài 70
Anh đã đến sát vùng lân cận
Hồn thơ bay vơ vẩn sớm chiều
Ngẩn ngơ tâm trạng bao điều
Vào ra thơ thẩn cô liêu một mình
Con đường làng rung rinh hoa bướm
Miền thùy dương thấm đượm yêu thương
Sim mua màu tím vấn vương
Lục bình xanh ngắt nõn nường ngó sen
Quê hương em nhọc nhằn cát trắng
Hàng phi lao cay đắng xót xa
Hoàng hôn thấp thoáng dương tà
Hải âu chan chứa thiết tha mặn nồng
Ánh trăng vàng bềnh bồng trên biển
Thủy triều dâng tôm hến cá cua
Gió mưa tầm tã bốn mùa
Quăng chài thả lưới đồng chua đất phèn
Trời đổ lửa bao phen cháy xém
Bụi lá bay gói ghém cuộc đời
Trăng lên lại thấy nụ cười
Liễu thanh mát rượi lả lơi dáng Kiều
Những cô gái mĩ miều xinh xắn
Hoa bướm say tươi tắn biết bao
Ru nhau tiếng hát ngọt ngào
Yến oanh thỏ thẻ dạt dào trúc mai.
*Nguyên tác:“Vùng Lân Cận Người Yêu”
10.1.2021 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét