Hỡi Cô Đi Hái Mơ Già
Bâng khuâng thơ thẩn khách thơ
Say nhìn xa rặng xanh mờ lô nhô
Chập chờn thấp thoáng bóng mơ
Thấy cô con gái ngẩn ngơ chưa về
Cơ hồ hương vị đê mê
Tình cô chan chưá dầm dề hơi sương
Dáng chiều dần tắt gió buông
Không gian vắng vẻ mênh mông lạnh lùng
Đường rừng đèo dốc trập trùng
Mà cô chẳng chịu về cùng với ta?
Yêu kiều yểu điệu kiêu sa
Lòng tôi đắm đuối thiết tha đợi chờ
Nhà tôi dưới gốc cây đào
Xôn xao ong bướm dạt dào hương hoa
Hương Sơn suối ngát chan hoà
Mẹ cha sớm tối nhạt nhoà nắng mưa
Vườn trầu ao cá cuốc bưà
Rằng cô chẳng ngại tôi đưa về nhà
Hỡi cô đi hái mơ già
Lặng im chẳng nói chiều tà mơ rơi!
cảm tác thơ Nguyễn Bính: Cô Hái Mơ
17.10.2012 Lu Hà
Trông Sao Nhớ Vợ
Đêm sao sáng dần lên gió lộng
Lòng trời thương cảm động trần gian
Ô kià một dải sông Ngân
Đôi bờ sóng vỗ ngập tràn cầu ô
Anh dướn mắt thẫn thờ mê mải
Mũ Thần Nông tìm mãi ở đâu
Thấy con cò lội vực sâu
Thư cưu ảo não âu sầu chẳng thôi
Anh rớm lệ nhớ hồi năm ấy
Tiễn anh đi te tái xuống tàu
Để em ở lại dãi dầu
Nuôi con khôn lớn mái đầu héo hon
Chòm Bắc Đẩu ngậm hờn tủi cực
Cũng cô đơn ở góc bên này
Bên kia vĩ tuyến đắng cay
Thân em vò võ hao gày tháng năm
Chắc em cũng nhớ rằm trăng sáng
Bế con thơ mong ngóng chờ chồng
Hỏi rằng chung một khoảng không
Nỡ sao xa cách đoạn trường chia ly
Cũng có đêm não nề rên rỉ
Không trăng sao ti tỉ côn trùng
Tối đen buồn bã vô cùng
Chập chờn đom đóm hãi hùng đêm thâu...
cảm tác khi đọc thơ Nguyễn Bính: Đêm Sao Sáng
29.10.2012 Lu Hà
Truyện Cổ Nước Bướm
Truyện cổ tích rằng: vua nước Bướm
Kén nhân tài hương đượm tân khoa
Có chàng đậu bảng thám hoa
Xứng danh họ Điệp trang gia bái đường
Không lấy trạng vua phong tước hiệu
Rồi gả cô gái rượu mến yêu
Như em anh chả nó điêu
Cấp xe tứ mã sớm chiều bên nhau
Nàng đẹp lắm mượt mà vóc liễu
Chẳng khác em yểu điệu thướt tha
Vợ chồng quan Thám la đà
Mải chơi lạc lối tìm đâu đường về
Trời sắp tối vườn lê hoa trắng
Đám mây hồng bảng lảng từ xa
Bà tiên lúc đó hiện ra
Sao mà đẹp thế ! Tiên mà em ơi!
Nàng công chúa sụt sùi nhỏ lệ
Em sợ rằng xứ xở người ta
Mênh mông kià ánh trăng ngà
Vi vu gió thổi quê nhà xa xôi
Bà thương hại cả đôi bướm dại
Hẳn hai con lạc lối đường về?
Cố hương dặm nẻo sơn khê
Hay là ngủ tạm liệu bề tính sau
Ở nhà ta thêu thuà gối gấm
Rượu bồ đào bánh tẩm mật ong
Ái ân cũng có sẵn giường
Mặc trời giông bão biển đông sóng gào
Vợ chồng bướm nghẹn ngào cảm động
Ở trọ đêm phòng rộng đuốc hoa
Sáng ra thấy lốt đổi da
Chồng là anh đó vợ là chính em.
cảm tác thơ Nguyễn Bính: Truyện Cổ Tích
24.10.2012 Lu Hà
Xuân Về xứ Lạnh
Cảm tác từ câu thơ cuả Nguyễn Bính
" Đã thấy xuân về với gió đông"
Làng quê thôn xóm lá đầy vương
Muà đông lạnh lẽo đừng quay lại
Cho trái tim hồng khắp bốn phương...
Đất lạ quê người chẳng thấy hoa
Anh đào trước cưả đứng đìu hiu
Hoàng hôn rủ bóng xa vời vợi
Mấy chục năm rồi khách vãng lai...
Nguyễn Bính anh ơi! một thuở nào
Tình quê trong trắng ánh trăng mơ
Chiều nay bỗng có ai thầm đọc
Tâm dạ xôn xao lệ ưá trào..
Nỗi buồn day dứt cứ nôn nao
Một mái nhà tranh một gốc dưà
Ai thắp nén hương lòng tưởng nhớ
Tổ tiên họ mạc với ông bà?
Xuân ở xứ người buồn lắm sao
Một trời quan tái chẳng trăng sao
Tuyết rơi lất phất hồn tê tái
No đủ sao mà dạ ngẩn ngơ...?
24.1.2011 Lu Hà
Thuyền Trăng Bến Mộng
Bến vàng thuyền đậu trăng mơ
Có chàng thi sĩ ngẩn ngơ sao trời
Lăn tăn làn nước bồi hồi
Đa tình tự cổ mộng đời nở hoa
Sương rơi mái tóc ướt nhoà
Tình thơ thêu dệt tấu hoà thanh âm
Giọt thương thánh thót âm thầm
Mạn thuyền sóng vỗ điệu trầm lửng lơ...
Nồng nàn tiếng vợ hò ơ!
Lòng chàng xao xuyến lờ mờ mưa tuôn
Vợ chồng ngây ngất đòi cơn
Thơ mình hay quá sóng vờn triều dâng
Khăn thêu đành bỏ dở dang
Vần thơ chắp nối thiên đàng mây bay
Ái ân tình nghĩa vơi đầy
Rèm buông đèn tắt vui vầy đi thôi
Tròng trành dời bến thuyền trôi
Nụ hôn dàn duạ bờ môi ngọt ngào
Sáng ra tỉnh dậy bơ phờ
Xôn xao quang cảnh lờ đờ cá bơi
Một đêm mưa gió tơi bời
Trăng vàng bến mộng cuộc đời mấy ai
Rồng mây quấn quít vân đài
Thơ theo cánh hạc đêm dài chưá chan....!
cảm tác thơ từ thơ Nguyễn Bính: Bến Mơ
4.10.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét