Canh Gà Thổn Thức
Bấy lâu tôi vẫn tin rằng:
Có nàng thiếu nữ khuân trang dịu dàng
Mắt xanh hoang dại bên đàng
Nhìn tôi thăm thẳm như hàng dưà xanh
Bài thơ tao ngộ chân thành
Thơm mùi quả ngọt rung cành tuyết sương
Phấn hương hoài vọng yêu đương
Chao ôi! Mộng đẹp theo dòng sông Tương
Xôn xao ong bướm hoa rừng
Lâng lâng huyền ảo tưng bừng suối reo
Em theo gió núi mây đèo
Bâng khuâng ngõ trúc xóm nghèo cảnh xưa
Dưới giàn thiên lý lưa thưa
Buổi đầu tình tự cũng vưà sang canh
Tóc mây loã xoã trâm anh
Tiếng gà thổn thức sao đành chia tay
Ngậm ngùi nuốt đắng ngậm cay
Xa xôi biền biệt tháng ngày héo hon
Nhớ em tâm dạ bồn chồn
Lòng như sóng biển đòi cơn mặn nồng
Vườn nhà cúc đã trổ bông
Hoa hồng tàn lụi muà đông não nề
Hồn em dặm nẻo sơn khê
Xót thương nuối tiếc thì về thăm tôi!
cảm tác khi đọc thơ Đinh Hùng: Tình Tự Dưới Hoa
5.11.2012 Lu Hà
Bến Bờ Giải Thoát
Ngày xưa có Đinh Hùng
Thơ thẩn những chiều hoang
Tìm gì trong nghiã điạ ?
Những linh hồn bi thương…
Thơ tặng Đỗ Đức Thu
Tởm lợm gái giang hồ
Chỉ có chàng Thế Lữ
Đêm gió gào hoang vu
Thế kỷ đã đi qua
Chán chường lẫn cay chua
Tình thù ! ôi nhân thế
Kinh hoàng bao giấc mơ
Nhất niệm đoá sen hoa
Nhất niệm cũng thành ma
Hồn thơ về thế tại
Chôn vùi đi thương đau
Hỉ sả là vô tư
Nuôi tâm tình thiết tha
Xoá đi bao oán hận
Giải thoát ngàn năm sau
Mở cánh cưả tự do
Thả uất hận trong đầu
Trang trải lên trang giấy
Nhẹ nhàng hồn sương thu….!
17.11.2009 Lu Hà
Cười Trong Gió Thoảng
Thu vẫn thế thu qua thu lại
Thu đã về em thấy thu chưa?
Huyệt sâu đất đã thấm mưa
Sông Tương lạnh ngắt gốc dưà quạnh hiu...
Đường mơ tưởng liu riu cỏ dại
Tôi mải tìm thu mấy bưã nay
Tìm trong thao thức vơi đầy
Ngắm chờ trăng xuống yêu thay mộng đời...
Rồi còn nưã trái đồi héo uá
Lá hết xanh tầm tã ưu sầu
Viễn hoài xa cách em lâu
Buớm hoa xơ xác nương dâu mịt mù...
Rừng vắng vẻ căn lều trống trải
Bóng chiều tà tê tái đài trang
Cảm thương hương sắc võ vàng
Nụ cười trong gió bẽ bàng hoàng hôn...
Làn thu thủy vương buồn quan ải
Biển rưng rưng ngấn lệ vòng quanh
Nhớ rằng đôi mắt em xanh
Phương trời thu gửi đan thanh dáng Kiều...!
cảm tác thơ Đinh Hùng: Nụ Cười Thương Nhớ
19.10.2012 Lu Hà
Ghen Tuông Hờn Giận
Tình không độc dược sao say đắng
Muà thu về bảng lảng trời mây
Lòng em cơn gió thoảng bay
Mùi hương tàn nhẫn ngón tay phũ phàng...
Em đâu biết ngổn ngang chồng chất
Hồn thơ anh ngây ngất gió mây
Mê man vóc ngọc đuôi mày
Đôi chân lãng tử dấu giầy tha hương
Đường anh bước thê lương sỏi đá
Suối tuôn dòng lệ nhỏ mắt cay
Hoàng hôn thấm ướt vai gày
Dửng dưng em chẳng vốc đầy bàn tay
Anh đưa tiễn lắt lay tà áo
Màu tím cà từ thuở chiêm bao
Lời thề không trói buộc vào
Có nghe nức nở nghẹn ngào trời sao
Ngày em đến dạt dào xanh bóng
Lúc em đi ảo vọng chua cay
Má hồng phảng phất thơ ngây
Hàng mi sương xuống tràn đầy yêu thương...
Hồn gói trọn vấn vương trong gió
Mắt nhìn nhau tà luạ thu phai
Thở than trăn trở canh dài
Bơ vơ dĩ vãng tương lai mịt mù...
Hương kỷ niệm nhạt nhoà năm tháng
Giận bình minh hận nắng hồng xuân
Hờn ghen chi đám tro tàn
Kề môi áp má tình nhân xa vời...
Đêm hợp cẩn nụ cười vỡ mộng
Đuốc hoa mê sung sướng tân hôn
Gượng thay một cặp linh hồn
Không chung nhịp đập cô đơn cõi lòng
Đừng thầm trách dòng sông không biết
Cả vầng trăng thảm thiết âu sầu
Trời sao em đuổi về đâu?
Không gian ghẻ lạnh biển sâu trập trùng
Ghen lộng lộn hãi hùng biển cả
Cơn sóng cuồng thịnh nộ trần ai
Hôm nào còn dưạ bờ vai
Chiều thu sương đọng nét dài mi cong...!
cảm tác từ thơ Đinh Hùng: Hờn Giận
19.10.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét