Chủ Nhật, 24 tháng 1, 2021

Lu Hà Và Quang Dũng Chùm 2

 

 

Hồn Trinh Chết Chìm

cảm xúc đọc thơ Quang Dũng: Buồn Êm Ấm

 

Lòng nặng trĩu chăn nhàu gối ướt

Giọt mưa buồn sướt mướt hàng cây

Tủi hờn bóng lẻ hao gày

Lo cho số phận chuỗi ngày xa nhau

 

Đời mây trắng dãi dầu mưa nắng

Suốt đêm trường cay đắng lệ rơi!

Ngàn phương gọi cố nhân ơi!

Ngược xuôi bươn bả tả tơi chợ trời

 

Mưa tí tách rã rời nhân thế

Kiếp chinh nhân tri kỷ hắt heo

Sương mây khói phủ ngang đèo

Muỗi rừng bọ chó gian neo chập chồng

 

Em bé nhỏ má hồng phai nhạt

Trái tim non trôi dạt bến bờ

Nghi ngờ nửa mảnh trăng mờ

Dòng sông sâu thẳm hững hờ cá bơi

 

Hồ than thở bóng người cô phụ

Cánh nhạn bay nhắn nhủ chi ai

Băn khoăn trằn trọc canh dài

Cái oanh thức dậy mỉa mai bướm vàng

 

Cơn giông tố bẽ bàng muôn ngả

Dòng sông thu trăng ngủ im lìm

Tăm hơi biền biệt cánh chim

Mảnh hồn rũ rượi chết chìm sầu dâng!

 

11.3.2015 Lu Hà

 

 

 

 

Lều Tranh Quán Vắng

cảm xúc khi đọc thơ Quang Dũng: Quán Bên Đường

 

Tôi là người khách qua đường

Buổi trưa nắng gắt bên tường gió xiêu

Mướp giàn xơ xác tiêu điều

Chợ xa gạo đắt cuốc kêu não nùng

 

Em run manh chiếu bần cùng

Tôi mồ hôi thấm hãi hùng lửa thiêu

Mảnh mai mái tóc yêu kiều

Sốt cao hồng má mĩ miều mờ xa

 

Thê lương vắng vẻ trái nhà

Mền chăn em đắp thêu hoa cánh đào

Xung quanh chai lọ cuốc cào

Quần thâm áo vá nghẹn ngào lệ rơi!

 

Lạnh lùng quán xá tả tơi

Bần thần chợt nhớ cảnh đời lầm than

Rừng sâu vực thằm non ngàn

Tản cư chạy giặc gian nan tủi hờn

 

Tôi vì tổ quốc giang san

Tiền phương về phép nghỉ chân dặm trường

Tiền chè hồn lính vấn vương

Rằng: em có biết tôi thương em nhiều!

 

13.3.2015 Lu Hà

 

 

 

 

Mộng Ước Ngày Mai

cảm xúc khi đọc thơ Quang Dũng: Đôi Mắt Người Sơn Tây

 

Em ở Thạch Thất đi chạy giặc

Anh người vệ quốc gác đêm nay

Thành Sơn thổn thức hương say

Trăng thu Bất Bạt đắng cay muôn phần

 

Đêm hiu hắt ứa tràn sông núi

Đất Ba Vi buồn tủi xót thương

Nỗi niềm cố  quận tha phương

Xứ Đoài mây trắng vấn vương u hoài

 

Từ độ đó chặng dài tan tác

Nối tiếp theo xơ xác điêu tàn

Đá ong cát bụi lầm than

Rưng rưng khóe hạnh cơ hàn khổ đau

 

Em có thấy bạc màu cỏ dại

Cánh đồng khô tê tái chiều mưa

Mẹ già chống gậy rừng thưa

Bao nhiêu xác trẻ mới vừa trôi sông

 

Trong đáy mắt mênh mông u uẩn

Người Sơn Tây lận đận đọa đày

Khôn nguôi viễn xứ tỏ bày

Cho lòng nhẹ bớt canh chày sầu tư

 

Ta mơ ước vân du cánh hạc

Một ngày mai trỗi nhạc tơ vương

Đường hoa ráo lệ đau thương

Ngược xuôi tấp nập quê hương mặn nồng

 

Bao giờ trở lại đồng Bương Cấn

Núi Sài Sơn may mắn lúa vàng

Trải dài Phủ Quốc thênh thang

Vi lô sông Đáy dịu dàng thiết tha

 

Anh sẽ gặp dáng nga yểu điệu

Cảnh thanh bình kỳ diệu sắc hoa

Điệu hò con sáo nhạt nhòa

Hỏi rằng còn nhớ người ta năm nào?

 

Má hồng thắm môi đào chúm chím

Trầu cau tươi áo tím xuân sang

Thuyền tình rẽ sóng đò ngang

Trúc mai ân ái tào khang trọn đời!

 

11.3.2015 Lu Hà

 

 

 

 

Trăng Rằm Xứ Lạ

cảm xúc khi đọc thơ Quang Dũng: Cố Quận

 

Trăng vờn sáng lối hàng cau

Thả hồn theo gió dạt dào nhớ nhung

Lung linh Bắc Đẩu như cùng

Nước non biền biệt thủy chung chốn nào

 

Ngồi buồn năm tháng ly tao

Quê người đôi gót nghẹn ngào tha phương

Trăng chiều đỉnh núi ngậm sương

Tiếng chày gĩa gạo sầu vương nỗi nhà

 

Cung đàn ai gảy gần xa

Côn trùng rên rỉ trăng nhòa lệ rơi!

Trông chừng tóc bạc người ơi!

Héo hon khúc ruột chân trời xa xôi

 

Quanh co ngõ trúc bồi hồi

Mùi hương thơm thảo bờ môi mộc gìa

Khói hương viễn vọng đầm đìa

Hư không huyền ảo bên rìa đồi hoang

 

Liêu trai hiển mộng huy hoàng

Hoa na tàu chuối bẽ bàng tháng năm

Xót xa cái kén tơ tằm

Một khung trời thẳm thu rằm nhớ ai?

 

Trăng soi khóe hạnh nét ngài

Liễu hờn cố quận canh dài thở than

Suối reo thổn thức chứa chan

Cuốc kêu khắc khoải mây ngàn gió ru!

 

12.3.2015 Lu Hà

 

 

 

 

Xót Xa Lệ Trào

cảm xúc khi đọc thơ Quang Dũng: Đêm Việt Trì

 

Đêm nay nằm bến Việt Trì

Sương rơi ướt má rầm rì nhấp nhô

Hương ngây sóng vỗ khi mô

Chập chờn đom đóm cùng cô lái đò

 

Em đi bán phấn câu hò

Cuộc đời con hát tiễn cò qua sông

Kể từ dạo đó bỏ chồng

Xuân trăng tứ xứ tình không lạnh lùng

 

Trường giang tủi hận vô cùng

Đá vàng ném bỏ thủy chung má đào

Rưng rưng khóe hạnh nghẹn ngào

Em còn đâu biết chốn nào dung thân

 

Bướm hoa dìu dặt tao nhân

Kiếp này ở tạm tần ngần thế gian

Thôi anh đừng qúa nồng nàn

Kiếp sau gặp lại chứa chan Châu- Trần

 

Liêu Trai giấc mộng vô ngần

Mảnh hồn trinh nữ giữ thân ngọc ngà

Cung vàng cành  quế Hằng Nga

Nghe lời non nước xót xa lệ trào !

 

14.3.2015 Lu Hà

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét