Chủ Nhật, 24 tháng 1, 2021

Lu Hà Và Johann Goethe Chùm Thơ 9

 

Giấc Mơ Sầu Thảm

Cảm xúc thơ Goethe bài 81

 

Đàn ru sầu thảm nửa đêm

Bàn tay ngà ngọc êm đềm so dây

Hồn mây thơ thẩn ngất ngây

Mơ màng giấc mộng bấy chầy canh thâu

 

Thương ai ngồi bến giang đầu

Ngàn sao nhấp nháy mái đầu tuyết sương

Trải qua bao nỗi đoạn trường

Trái tim tan vỡ đại dương xa rời

 

Cánh chim lạc cuối chân trời

Nơi miền băng giá lệ rơi đôi hàng

Xứ người bạc bẽo lang thang

Phồn hoa phú quý bẽ bàng khói hương

 

Nấm mồ vô chủ ven đường

Cuộc tình dang dở thê lương não nùng

Nằm trên vũng nước lạnh lùng

Mưa phùn gió bấc hãi hùng rừng sâu

 

Bóng ma áo trắng âu sầu

Ôm cây đàn gảy trên cầu biệt ly

Nại Hà hun hút âm ty

Bát canh quên lãng kinh kỳ Phong Đô.

 

*Nguyên tác:“Hát Đêm”

17.1.2021 Lu Hà   

           

 

Bài Ca Tuyệt Vọng

Cảm xúc thơ Goethe bài 82

 

Một bài ca tuyệt vọng

Giọt nước mắt nghẹn ngào

Từ trên đỉnh núi cao

Người chăn cừu than thở

 

Gửi gắm vào con chó

Bầy đàn giữ hộ cho

Chẳng ngần ngaị đắn đo

Chần chừ càng đau khổ

 

Nghe tiếng lòng nức nở

Sau trận mưa bão giông

Băng qua một cánh đồng

Cửa khóa cài then chặt

 

Xung quanh im bằn bặt

Cô ấy đã đi rồi

Đóa phù dung nổi trôi

Vượt biển miền băng giá

 

Chẳng còn đâu bụng dạ

Hy vọng ở nước ngoài

Khổ đau chuỗi ngày dài

Tự trách mình bạc bẽo

 

Trái tim buồn khô héo

Lơ lửng đám tro tàn

Cỏ cây cũng nát tan

Cơn lốc vùi dập hết

 

Đàn cừu cũng lê lết

Tầm tã hạt mưa rơi

Bước chân đi rã rời

Tiếng hát đời bất hạnh.

 

*Nguyên tác:“Người Chăn Cừu Than Thở”

17.1.2021 Lu Hà   

 

 

Dây Xích Vàng

Cảm xúc thơ Goethe bài 83

 

Chỉ là một sợi dây chuyền

Ôm cổ người con gái

Những vòng tròn mềm mại

Ma lực lôi cuốn nhau

 

Tình ái đuổi theo sau

Khát khao lòng ham muốn

Cô ấy không chạy trốn

Vật trang trí đáng yêu

 

Buổi tối lại dễ chiều

Tháo ra rồi bỏ xuống

Lisette không chống

Rất ngoan ngoãn nghe lời

 

Đôi mắt thật lả lơi

Thiết tha nàng âu yếm

Lồ lộ chẳng dấu diếm

Nếu chàng biết quan tâm

 

Thì tôi sẽ không nhầm

Sẽ tạo nên sức ép

Đâu cần gì phù phép

Một nụ hôn ngất ngây

 

Đắm say suốt canh chầy

Thêm một cái xích vàng

Vinh quang mới huy hoàng

Cho tới khi trời mọc.

 

*Nguyên tác:“Với Một Sợi Dây Chuyền Vàng”

18.1.2021 Lu Hà

 

 

Gửi Cô Lottchen

Cảm xúc thơ Goethe bài 84

 

Mến gửi cô Lottchen

Niềm vui xin chia sẻ

Một buổi chiều đẹp đẽ

Bắt tay với chúng tôi

 

Những trái tim bồi hồi

Bao linh hồn cảm thức

Với tấm lòng chân thực

Vào giây phút đầu tiên

 

Tránh mọi sự ưu phiền

Mắt nhìn nhau thân thiện

Cắt cử người đại diện

Hay lo ngại tự nhiên

 

Cô Lottchen rất hiền

Không hiểu nhầm các bạn

Biết bao điều hấp dẫn

Sóng gió bủa vây ta

 

Sự bác ái bao la

Dạy con ngoan trò giỏi

Có ích cho xã hội

Cô lottchen yêu thương

 

Đồng tâm tới thiên đường

Cầu đức Chúa che trở

Xa cô lại thấy nhớ

Nay gửi bức thư này.

 

Chú thích: Bài thơ”Đến Lottchen” có thể Johann Goethe còn là một cậu bé?

*Nguyên tác:“ Đến Lottchen”

18.1.2021 Lu Hà               

 

 

Chúc Tết Ông Bà Textor

Cảm xúc thơ Goethe bài 85

 

Năm một bảy năm bảy

Gửi ông bà Textor

Trả nợ một bài thơ

Kính yêu là nghĩa vụ

 

Ông bà xem chăm chú

Khen ngợi cháu Johann

Mừng năm mới chứa chan

Vui vẻ đầy hạnh phúc

 

Tuổi thọ từng thúc giục

Ông như cây tuyết tùng

Bà sức khỏe tận cùng

Bình an là kho báu

 

Điểm tô cùng với cháu

Cây bút được nâng cao

Kỹ năng thật dồi dào

Phong phú thêm nghệ thuật

 

Trái tim người chân thật

Công chính Chúa vinh quang

Tiếng pháo chúc xuân sang

Chuông nhà thờ hoan hỉ

 

Đấng tối cao ý vị

Thanh tao tới thiên đường

Bác ái tinh yêu thương

Tâm hồn thơ trong sáng.

 

*Nguyên tác:“Gửi Ông Bà Textor”

18.1.2021 Lu Hà   

           

 

Đôi Chim Sơn Ca

Cảm xúc thơ Goethe bài 86

 

Khát khao càng mãnh liệt

Thôi thúc mãi không thôi

Say xưa đến bồi hồi

Thoát khỏi căn nhà đó

 

Những đám mây che chở

Chập chùng dãy núi cao

Suối róc rách xôn xao

Khắp tinh cầu thổn thức

 

Bướm hoa cùng rạo rực

Lũ quạ đen lắc lư

Xem ra cũng hiền từ

Trà trộn cùng chúng nó

 

Bay qua cánh đồng cỏ

Theo hướng các con tàu

Mặc mưa nắng dãi dầu

Tôi quyết tìm cô ấy

 

Hình như tôi đã thấy

Thấp thoáng trong khu rừng

Líu lô hát tưng bừng

Hai giọng ca hòa nhịp

 

Tình yêu thương tới kịp

Vương vấn mãi cố hương

Tìm nhau khắp bốn phương

Rồi đột nhiên xuất hiện

 

Trái tim hồng dâng hiến

Câu chuyện tình lan xa

Như đôi chim sơn ca

Ân ái trong hạnh phúc.

 

*Nguyên tác:“Khao Khát”

19.1.2021 Lu Hà   

 

 

Đời Cô Mignon

Cảm xúc thơ Goethe bài 87

 

Ban ơi! Hãy lại đây

Câu chuyện tình thê thảm

Màu bi ai ảm đạm

Xin viết thành bài thơ

 

Hồn côi cút bơ vơ

Mignon cô gái Ý

Cách đây vài thế kỷ

Trong sáng biết bao nhiêu

 

Khổ sở cũng trăm chiều

Con đường đi lạc lối

Quá khứ đầy tội lỗi

Mẹ cha đã gây ra

 

Hỡi Sperata!

Oan khuất hồn Tô Thị

Ai se duyên buộc chỉ

Đau đớn đến tận cùng

 

Cuộc lữ hành mịt mùng

Xuyên qua nhiều thung lũng

Chăm chỉ quen làm lụng

Mignon thật đáng yêu

 

Tiếng Đức có bấy nhiêu

Phát âm thật khó khăn

Đoàn xiếc chẳng băn khoăn

 Múa hay tài nhào lộn

 

Nhưng anh trai xáo trộn

Đại ác quỷ yêu ma

Tiếng đồn đại gần xa

Chẳng dễ gì tha thứ

 

Ông Wilhem tư lự

Thương Mignon như con

Với tấm lòng sắt son

Tạ ơn người cứu vớt

 

Ân ái cần chia sớt

Mối tình vội qua mau

Đóa hoa đẹp phai màu

Trên nấm mồ thiên cổ

 

Khi wilhem lấy vợ

Nàng Mignon xót xa

Khổ đau cõi ta bà

Vỡ trái tim yếu đuối.

 

*Nguyên tác:“Mignon”

20.1.2021 Lu Hà   

 

 

 

Lâu Đài Cổ

Cảm xúc thơ Goethe bài 88

 

Ở trên đỉnh núi cao

Có một lâu đài cổ

Một thời đầy xe cộ

Sau cánh cửa lính canh

 

Giờ hiu quạnh vắng tanh

Những bức tường đổ nát

Căn hầm sâu lạnh ngắt

Chất chứa thùng rượu ngon

 

Đai sắt rỉ bào mòn

Thời gian phong tình cũ

Khuân mặt mới phục vụ

Nhân viên bước chân vào

 

Du khách đều xôn xao

Đoàn thiên thần xuất hiện

Ánh mắt nhìn xao xuyến

Dập dìu đến hội trường

 

Những đôi chim uyên ương

Linh mục đâu cần chai

Dầu thơm tựa hương lài

Trai gái tình chan chứa

 

Hành lang không uống nữa

Nhận món quà phù du

Gió hoài cảm vi vu

Cầu thang nơi cầu nguyện

 

Ngẩn ngơ nghe mọi chuyện

Đám cháy tắt từ lâu

Rêu xanh đã phủ màu

Ngọn lửa lòng trối dậy

 

Trái tim không che đậy

Cảm giác hồn phiêu diêu

Bóng hoàng hôn mĩ miều

Cây thánh giá dựng đó

 

 

Ánh trăng vàng cổ độ

Hỏi có muốn nhau không?

Vang lên giữa đám đông

Thưa vâng rằng hạnh phúc

 

Nụ hôn dài thúc giục

Ánh mặt trời xốn xang

Bình minh đã sẵn sàng

Đỉnh núi cao lồng lộng.

 

*Nguyên tác:“Lâu Đài Trên Núi”

21.1.2021 Lu Hà   

 

 

Những Linh Hồn Bất Tử

Cảm xúc thơ Goethe bài 89

 

Đứng trên tòa tháp cổ

Ngạo nghễ các hồn ma

Gửi lời chào thiết tha

Các anh hùng bất tử

 

Đoàn chiến binh thập tự

Con tàu vượt đại dương

Xông xáo khắp chiến trường

Thân nằm trong da ngựa

 

Nông dân là chỗ dựa

Cày cấy và chăn nuôi

Cánh đồng cỏ xanh tươi

Khai phá miền hoang dã

 

Những chàng trai sắt đá

Vì chính nghĩa nhân quần

Cùng nhau quyết sả thân

Hiệp sĩ đầy xương tủy

 

Vì giang san tận tụy

Cống hiến hết sức mình

Vì quê hương hy sinh

Bảo vệ toàn lãnh thổ

 

Cho dù không bia mộ

Những chiến sĩ vô danh

Hân hoan khắp kinh thành

Nghe tiếng chuông hội tụ.

 

*Nguyên tác:“Chào Tinh Thần”

21.1.2021 Lu Hà   

 

 

Ánh Sáng Lung Linh

Cảm xúc thơ Goethe bài 90

 

Mặt trời đêm lung linh

Phát sáng vào buổi tối

Bước chân nàng rất vội

Hối hả trong không gian

 

Ôi trái tim nồng nàn

Nâng mình khỏi mặt đất

Với tấm lòng thành thật

Phiêu du mọi độ cao

 

Đôi uyên ương ngọt ngào

Vượt qua mọi thung lũng

Những quả sung rơi rụng

Ánh trăng dần chìm đi

 

Mai trúc mới thầm thì

Tâm hồn chàng thi sĩ

Chim sơn ca thủ thỉ

Ta hãy trở về nhà.

 

*Nguyên tác:“Mặt Trời Đêm”

21.1.2021 Lu Hà   

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét