Buông Xuôi Mái Chèo
Cảm xúc thơ Thâm Tâm: Ngược Gió
Ngày mai tôi cũng phải đi
Oanh vàng ủ rũ thầm thì thông reo
Bướm hồng ngơ ngác chân đèo
Dăm người đưa tiễn hắt heo gió lùa
Nắng mưa tầm tã bốn mùa
Trần gian thiếu bạn thêu thùa dệt thơ
Sinh nhầm thế kỷ hoang sơ
Ngàn cô trinh nữ đôi bờ tử sinh
Gọi hoài chẳng thấu thần linh
Phấn hương rơi rụng hành tinh nhạt mờ
Loanh quanh tóc bạc bơ thờ
Ông gìa bà lão hững hờ vào ra
Ngược xuôi sáu nẻo sa bà
Ba đường ác đạo giang hà than ôi!
Đọc thơ còn thấy bồi hồi
Ái ân tuyệt vọng nổi trôi sông hồ
Mái chèo bọt nước ô hô !
Thuyền tình mất lái sóng xô bến nào?
Tao đàn dang dở ly tao
Trai du gối hạc nghẹn ngào đào xuân…!
13.1.2017 Lu Hà
Cung Đàn Dang Dở
cảm dịch từ thơ Thâm Tâm: Màu Máu TiGon
Chao ôi! Thiên hạ còn bàn tán
Hoa máu TiGon chán cảnh đời
Nỗi niềm sầu hận chơi vơi
Năm châu bốn biển lệ rơi đôi hàng…
Mấy thập kỷ dở dang đàn hạc
Theo bước chân lưu lạc chốn nào?
Hồng nhan bạc mệnh má đào
Trăng vàng sẻ nửa nghẹn ngào Khánh ơi!
Quên sao được mùi hơi thở nóng
Phả làn da tê cóng trái tim
Yêu em mải miết đi tìm
Ngược xuôi trần thế cánh chim hải hồ
Hồn thi sĩ bơ vơ lạc lối
Thuyền ra khơi sóng dội biển gào
Cánh buồm nâu rách lao đao
Thân tàn sức kiệt ly tao kiếp người
Hai sắc hoa đất trời xứ lạ
Giọng ca ngâm chan chứa xót xa
Chín tầng mây trắng bao la
Có nghe tiếng nấc Hằng Nga tủi hờn
Biết bao kẻ đòi cơn rền rĩ
Mộng ái tình thủ thỉ canh thâu
Hàng hiên lã chã giọt ngâu
Trán nhăn tự lự mái đầu hoa dâm!
12.1.2017 Lu Hà
U Hoài Sầu Tang
Cảm dịch thơ Thâm Tâm: Đây Cảnh Cũ, Đâu Người Xưa
Cảnh cũ đây, người xưa chẳng thấy
Mộng chưa quên hây hẩy nắng vàng
Đôi chân tấp tểnh đường làng
Ngõ tre hun hút lỡ làng duyên tơ
Hoa phảng phất hững hờ mây gió
Bụi phấn hồng biết tỏ cùng ai
Hỏi thăm dáng ngọc nét ngài
Liễu cong yểu điệu gót hài hồn thơ
Tôi bước đi thẫn thờ lạc lối
Đàn bướm bay hôi hổi rộn ràng
Người qua kẻ lại vội vàng
Hoàng hôn rũ rượi biết nàng ở đâu?
Tôi gặp Trinh bên cầu năm ngoái
Nụ xuân mềm tê dại trái tim
Tăm sôi cá lặn im lìm
Bấy nay mà đã cánh chim hải hồ…
Nhìn chới với cơ đồ vụt tắt
Biết làm sao dào dạt sóng dồi
Phù sa thầm lặng đắp bồi
Lòng tôi tan nát núi đồi gần xa
Khói lam tỏa mái nhà vách nứa
Hàng dậu thưa bụi dứa luống khoai
Cúc tần buồn chẳng nguôi ngoai
Vầng trăng gía lạnh u hoài sầu tang…!
13.1.2017 Lu Hà
Cánh Chim Đại Bàng
Cảm dịch thơ Thâm Tâm: Dang Dở
Lời từ tạ cho tình trăng trối
Phút giây thiêng bối rối lòng anh
Nghe con chim hót trên cành
Mỉa mai duyên phận trời xanh thảm sầu
Ai thương xót mái đầu tư lự
Để mơ màng thi tứ hồn mây
Tìm đâu cảm xúc ngất ngây
Đêm giông thủ thỉ vui vầy canh thâu
Anh nhớ mãi cây cầu vắt vẻo
Dìu em qua trên nẻo đường làng
Hoa xinh bướm lả dịu dàng
Ngờ đâu xa cách dở dang cung đàn…
Nụ hôn cuối chứa chan tình ái
Em nói gì tê tái lòng anh
Kiếp người sao qúa mong manh
Phù du bèo bọt công danh ích gì?
Anh không trách điều chi ngang trái
Đội nắng mưa quan ải dặm trường
Ra đi trăm nhớ ngàn thương
Bâng khuâng ngoảnh lại môi hường thắm tươi
Chúc cho em trọn đời hạnh phúc
Bên người chồng nghiêm túc nho gia
An vui cho tới tuổi gìa
Còn anh như kẻ bên rìa rừng hoang
Cuộc ly biệt bàng hoàng đau khổ
Khúc ngoặt thành hầm hố vây quanh
Phân chia chiến tuyến giao tranh
Người còn kẻ mất cũng đành chịu thôi…
Lúc vắng vẻ bồi hồi ứa lệ
Biết tìm ai kể lể giãi bày
Đại bàng trăm nỗi đắng cay
Cuồng phong giang cánh chuỗi ngày lẻ loi
Nhìn biển cả mặn mòi cá nước
Hạt muối đời rạo rực mùi hương
Đầm làng sen vẫn hoài thương
Dẫu lìa ngó bẻ còn vương tơ lòng
Kìa đỗ quyên bên dòng suối mát
Rửa hồn đau xanh ngát ve sầu
Thanh âm vang tới tận đâu
Ngẩng lên lã chã giọt ngâu trên đầu
Ồ cát sĩ bể dâu nếm trải
Cánh chim bằng chẳng ngại trùng dương
Vẫy vùng đôi cánh đẫm sương
Non xanh nuớc biếc quê hương tủi hờn…!
13.1.2017 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét