Chủ Nhật, 24 tháng 1, 2021

Lu Hà Và Đinh Hùng Chùm 7

 

Mộng Hồ Điệp

Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Bướm Xuân

 

Em về cùng với bướm hồng

Xinh tươi huyền diệu mênh mông cánh đồng

Nụ cười rạng rỡ trên không

Gửi lời nhắn nhủ dòng sông quê mình

 

Bâng khuâng đôi cánh thần linh

Em đi vàng võ hành tinh tủi sầu

Thương ai dầu dãi mái đầu

Hai hàng dư lệ chân cầu thở than

 

Bình hương muội bám tro tàn

Đêm đông rầu rĩ non ngàn biển khơi

Nửa hồn lạc lõng chơi vơi

Thuyền trăng mất lái ở nơi cuối trời

 

Xót xa cho những mảnh đời

Đôi chân lầm lũi đầy vơi gánh tình

Điệp hồ mộng ảo lung linh

Tơ hồng ràng buộc thiên đình em ơi!

 

Hoàng hôn lã chã sương rơi

Ngẩn ngơ nuối tiếc bướm trời ly tao

Yến anh thổn thức nghẹn ngào

Bình minh le lói lao xao tiếng gà!

 

4.2.2017 Lu Hà

 

 

 

 

Đôi Lòng Cách Mặt

cảm hứng thơ  lục bát của Đinh Hùng: Bài Hát Mùa Thu

 

Hạt sương rơi trúc mai đầu ngõ

Gió thu ba bỡ ngỡ đường xa

Em đi theo ánh trăng tà

Em về dưới nắng thướt tha dịu hiền

 

Mắt em cười thôi miên dáng ngọc

Tóc mây bồng xào xạc hương đưa

Long lanh mặt nước cành dừa

Dòng sông thổn thức say xưa sóng đào

 

Hoa phượng vĩ nghẹn ngào lả tả

Sắc phai tàn màu máu phôi pha

Chiều lam khói tỏa hiên nhà

Vào ra tựa cửa tiếng gà gọi nhau

 

Hoàng hôn khóc vườn rau thấm đất

Giọt mưa ngâu u uất tủi hờn

Mong manh rặng liễu dập dờn

Lập lòe đom đóm chập chờn bóng ma

 

Mùa thu chết hay là đông tái

Khóm cúc tần oan trái xót xa

Thần linh thấu cảm tình ta

Đôi lòng cách mặt quan hà đại dương

 

Miền băng gía ai thương em nữa

Được như anh chan chứa hồn thơ

Vai gày côi cút bơ vơ

Côn trùng rên rỉ hững hờ canh thâu!

 

3.2.2017 Lu Hà

 

 

 

 

Ai Hay Em Sầu

Cảm hứng thơ Đinh Hùng: Dạ Hội

 

Nhạc Schubert dương cầm thánh thót

Đèn kết dây đỏ chót đêm hè

Phượng rơi tấp nập ngựa xe

Dập dìu tài tử e dè dáng tiên

 

Tóc mây bồng thuyền quyên thục nữ

Mắt long lanh thủy tạ liễu hồ

Lăn tăn mặt nước nhấp nhô

Từng đàn cá lội hoan hô ái tình

 

Nghe khiêu vũ trá hình ảo mộng

Đền Ngọc Sơn tiếng trống cầm canh

Ngậm ngùi xao lãng áo xanh

Hồn ai hóa bướm vườn thanh gió hờn

 

Tuổi xuân hoa đòi cơn chan chứa

Đóa bạch liên chưa thỏa hương bay

Hồ Gươm tàu lá lắt lay

Nhụy vàng thơm thảo ai hay em buồn

 

Miền băng tuyết bồn chồn thỏ ngọc

Từ Phương Tây tiếng khóc Hằng Nga

Mặt hoa da phấn thướt tha

Trời cao thăm thẳm trăng tà mờ soi

 

Chàng Hamlet mặn mòi Đan Mạch

Cả hoàng cung còn trách oán ai

Kịch trường thảm khốc u hoài

Xôn xao dạ hội trang đài lệ rơi!

 

7.2.2017 Lu Hà

 

 

 

 

Tu Hú Gọi Hè

Cảm hứng thơ Đinh Hùng: Duyên Phương Hoa

 

Tu hú gọi duyên tình phượng nở

Con ve sầu ra rả canh khuya

Thương em xõa tóc đầm đià

Heo may gió lạnh bên rìa hoang liêu

 

Hè năm ngoái phiêu diêu bóng đổ

Năm xưa hoài cổ độ trăng soi

Hao gày dáng liễu lẻ loi

Ngân Hà suối lệ mặn mòi sương rơi

 

Nghe thảng thốt nụ cười mây gió

Ái tình ơi, bé nhỏ chim xanh

Có thơ ong bướm trên cành

Bông hoa máu đỏ cái oanh tủi sầu

 

Buồn ghế đá chân cầu rêu bám

Buổi hoàng hôn ảm đạm mưa bay

Em về ngọn cỏ lắt lay

Tôi ngồi thơ thẩn đắng cay nỗi niềm

 

Chờ nguyệt bạch bên thềm áo trắng

Nét thơ ngây hình dáng em xưa

Hỏi rằng tôi hết say chưa

Nụ hôn rạo rực năm xưa đêm hè

 

Điệu tương sầu tiếng ve cao vút

Giọng ai ru hun hút tang bồng

Lạc miền băng gía hư không

Nôn nao cộng hưởng phấn hồng hồn em!

 

7.2.2017 Lu Hà

 

 

 

 

Lạc Miền Băng Gía

Cảm hứng thơ Đinh Hùng: Cặp Mắt Xưa

 

Anh người thi sĩ hoài thiên cổ

Tôi ở trần gian nợ gánh tình

Chập chờn đom đóm lân tinh

Trăng soi nấm mộ thần linh muộn phiền

 

Tôi với anh thay phiên gối mộng

Hội tao đàn gieo giống mầm xanh

Hoa thơ bói qủa rung cành

Tràn trề cảm xúc cái oanh rộn ràng

 

Đời dâu bể lang thang đây đó

Vì mưu sinh đói khổ cùng nhau

Dù cho vàng đá phai màu

Trái tim đỏ thắm trước sau vẫn còn

 

Nghe vượn hú héo hon đỉnh núi

Miền gía băng lủi thủi anh đi

Hàng phong rặng liễu rầm rì

Qua vùng sơn cước ầm ì suối reo

 

Đôi mắt sáng chân đèo tư lự

Vầng trán cao như tự ngàn xưa

Trầm luân bao kiếp xong chưa

Sen vàng bảng lảng lưa thưa bóng thuyền

 

Mộng hồ điệp thuyền quyên đứng đợi

Bến cô liêu lạc lối sóng đào

Châu sa lệ chảy nghẹn ngào

Dùng dằng chẳng dứt áo bào đẫm sương

 

Thôi anh nhé vô thường con tạo

Cuộc tử sinh lảo đảo hồn say

Bài thơ dang dở cho hay

Mất còn duyên phận đắng cay nỗi niềm

 

Tình cố quận Đào Tiềm còn nhớ

Cảnh nghèo nàn trăn trở làm chi

Trúc mai ân nghĩa đền nghì

Trên trang giấy trắng tôi ghi tấm lòng!

 

6.2.2017 Lu Hà

 

 

 

 

Phiêu Diêu Hải Hồ

Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Cánh Chim Dĩ Vãng

 

Anh lại viết biết bao sầu tủi

Khóc thương em lủi thủi tuyết sương

Nơi miền băng gía vấn vương

Nửa hồn trinh nữ môi hường thoảng bay

 

Mùi son phấn đắng cay tình ái

Gió mưa gào tê tái quan san

Em đi theo ánh trăng ngàn

Em về én lượn chứa chan xuân hồng

 

Đàn bướm trắng cánh đồng lúa chín

Hàng thông reo bịn rịn hoài mong

Sông xưa chẳng đổi thay dòng

Chia ly cánh hạc long đong hải hồ

 

Rứa là hết răng mô bến nhớ

Thuyền vắng người còn chở vầng trăng

Xe tơ rối chỉ xích thằng

Một thiên định mệnh dở dang cung đàn

 

Mùa sim tím trần gian ảm đạm

Bụi phong trần muôn dặm đường xa

Bình minh khuất bóng dương tà

Hoa sầu liễu héo sa bà khổ đau

 

Mùa thu đến nát nhàu cây cỏ

Tảng đá buồn ai nhỏ giọt châu

Bâng khuâng phượng vĩ chân cầu

Cúc vàng mấy khóm mái đầu muối tiêu

 

Gió đông bắc bóng chiều lảo đảo

Ôm ngực ho giông bão hãi hùng

Buông rèm cửa đóng não nùng

Côn trùng rên rỉ chập chùng biển khơi

 

Anh chẳng rõ từ nơi hoang dã

Thân mai gày trống trả làm sao

Phiêu diêu lạc lõng nơi nao

Biển gầm sóng dữ nghẹn ngào cô đơn

 

Cứ trằn trọc giận hờn oán trách

Trời già kia đành hạch hồng nhan

Kiếp người sao lắm gian nan

Ngược xuôi tất bật trần gian hững hờ

 

Đàn ai gảy đôi bờ sinh tử

Sông Nại Hà phu phụ sầu tang

Nửa đêm gặp gỡ thiếp chàng

Canh ba gà gáy vội vàng ly tao

 

Tay níu kéo yếm đào ướt đẫm

Mưa chẳng tha thăm thắm trời cao

Ôm ghì chẳng chịu rời nhau

Thiên lôi sấm chớp mau mau dứt tình!

 

5.2.2017 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét